Ông ngoại khoác áo, đứng dậy mở cửa, tôi cũng bị đánh thức. Tôi nghe thấy bọn họ khe khẽ nói chuyện với nhau, bởi lúc đó ban đêm rất yên tĩnh, cho nên cuộc đối thoại của bọn họ bị tôi nghe không sót một từ nào.
Đồ tể Mã thở hổn hển, nói: “Anh Nhạc Vân phải cứu em!"
Ông ngoại hỏi: “Làm sao vậy? Đêm hôm khuya khoắt chạy tới đây làm gì? Có việc gì sáng sớm ngày mai tới nói cũng được mà." Ông ngoại vừa nói, vừa để đồ tể Mã vào trong nhà, kéo ghế ra ngồi.
Đồ tể Mã ném lòng và phổi heo lên trên bàn, nói: “Một chút lòng thành mong anh nhận lấy. Chuyện này anh giúp cũng phải giúp, không giúp cũng phải giúp."
Ông ngoại hỏi: “Gấp cái gì không biết, anh giúp em thế nào đây?"
Vì vậy, đồ tể Mã hạ giọng nói: “Hôm nay em gặp quỷ..."
Ông ngoại sửng sốt, bèn vội vàng đứng lên đi khép cửa, tiếng bước chân sột soạt đều bị người ở căn phòng sát vách không ngủ là tôi nghe rất rõ ràng. Tôi bị câu chuyện của đồ tể Mã hấp dẫn, vểnh tai cẩn thận lắng nghe họ nói chuyện, sau khi nghe xong cánh tay chống trên giường không ngừng run rẩy.
Đồ tể Mã run giọng nói: “Hôm nay em bán thịt về rất muộn, lúc đi ngang qua Hang Hoá Quỷ nghe được có người nói chuyện ở khe núi. Em cảm thấy có gì đó không đúng, đã khuya thế này còn có ai nói chuyện ở nơi đồi núi hoang vu này chứ? Hơn nữa đây là nơi dù là vào ban ngày cũng chẳng có ai dám tới."
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-di-bat-ma-voi-ong-noi/163897/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.