Thấy Tô Hoan Trạch trở lại, ngay cả bản thân Tiết Diệc Sâm cũng không hiểu tại sao mình lại cảm thấy hơi lúng túng.
Tô Hoan Trạch không hề hay biết Tiết Diệc Sâm còn đang livestream mà đổ dồn hết sự chú ý lên người cậu, bước đến bên cạnh rồi đặt bàn tay to lớn lên trán cậu và nói: "Vẫn chưa hạ sốt đâu, cơm nước xong thì về giường nghỉ ngơi đi."
Cậu vội vàng tắt mic vì sợ để mọi người nghe thấy đoạn đối thoại giữa hai người bọn họ, cũng không xem bình luận mới nhất trên màn đạn mà chỉ vờ tỏ ra bình tĩnh đáp lại cậu ta: "Tôi ngồi đây đọc sách."
"Đọc sách ở đây với lên lớp đọc khác nhau chỗ nào?" Tô Hoan Trạch nói rồi lấy phần cơm trưa của mình trong túi ra và ngồi xuống bàn bên cạnh ăn.
Trong lớp có cậu còn ở đây không có đấy, không có cậu ta ở đây thì cậu cảm thấy tự do hơn nhiều. Nếu không cái cảm giác chỉ có hai người họ ở riêng với nhau khiến cậu cảm thấy gượng gạo quá chừng.
Cậu nhìn sang phần thức ăn Tô Hoan Trạch mang về cho mình, quả đúng là những món mà cậu thích ăn, lại nhớ đến việc hai người từng ăn chung với nhau vài bữa nên hẳn Tô Hoan Trạch đã có lòng ghi nhớ lại. Cậu mở nắp hộp ra, bỗng nhớ đến chuyện tiền nong nên xoay người cầm tiền và mấy cái thẻ trên bàn ném cho Tô Hoan Trạch rồi nói: "Sao cậu hay ra vẻ quá vậy, đưa thẻ mà chẳng chịu cho mật khẩu."
"Mật khẩu là 484250." Tô Hoan Trạch nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dep-trai-cau-ay-co-tien/424150/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.