"Tôi có nghe Tháng Hai Đen Tối bảo chị bị bắt, không ngờ chị sẽ đến đây." Tiết Diệc Sâm hít một hơi thật sâu trước khi nói chuyện để giọng điệu của mình nghe bình tĩnh nhất có thể, không hề để lộ ra chút cảm xúc.
Giọng nói của cậu rất êm tai, nhả chữ rành mạch cộng với ngữ điệu bình thản khiến người khác cảm thấy thả lỏng tinh thần.
"Cả hai người họ đều đảm bảo chị không tham gia vào, chị cũng không hề can dự bao nhiêu nên cảnh sát thả chị ra."
"Cho nên chị đến đây xin khoan thứ thay họ?" Cậu truy hỏi.
Thỏ Hồng Phấn im bặt, hai tay đặt trên đầu gối đang không ngừng xoa nắn.
"Nhưng mà chị không nên đến đây tìm tôi, tôi không phải là nạn nhân lớn nhất trong chuyện này, tôi chỉ là một người bị mạo danh nên cảnh sát không có ý định tìm tôi điều tra đâu, vậy nên tôi cũng chẳng thế giúp gì cho chị cả."
"Mấy cô bé đó là fans của cậu, có khi họ sẽ nghe lời cậu nói, hơn nữa mấy người đang giúp đỡ bọn họ là quản phòng của cậu nhỉ? Cậu có thể bảo bọn họ đừng tham gia vào chuyện này nữa được không?" Thỏ Hồng Phấn nói một cách chân thành, tốc độ nói rất nhanh, dường như xem đây là hy vọng sống cuối cùng của bọn họ.
Tiết Diệc Sâm muốn bật cười nhưng không tài nào cười nổi, mím môi dặn lòng phải thật bình tĩnh rồi nói: "Chị nghĩ tôi sẽ không đứng về phía fans của mình mà giúp đỡ những thằng khốn làm tổn thương đến họ sao?"
Thỏ Hồng Phấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dep-trai-cau-ay-co-tien/424130/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.