Lúc Tiết Diệc Sâm đánh đấm hai mắt thiếu điều đỏ bừng lên, sau khi đánh xong, chính bản thân cậu cũng có hơi bối rối vì không biết mình đã đánh những ai rồi nên không trả lời câu hỏi của Tô Hoan Trạch ngay mà đảo mắt nhìn xung quanh.
Sau đó ánh mắt cậu tắt ngấm, nhìn thấy những chậu cây mọng nước mình chăm bao năm qua đã vỡ tan tành trên mặt đất.
Bấy giờ thầy Ngô mới kịp đuổi tới.
Học sinh lớp này vẫn cảm thấy hơi sợ hãi đối với thầy Ngô nên khi ông vừa tới, đã thế còn có người can ngăn nên trận loạn chiến này cuối cùng cũng chịu ngưng lại, sau đó cả đám bị hốt đến văn phòng.
Vừa bước ra khỏi phòng học, thầy Ngô đã liếc nhìn từng người bọn họ, giận dữ chỉ vào Tiết Diệc Sâm, Tô Hoan Trạch và hai nam sinh khác nói: "Mấy trò tự đến phòng y tế đi."
Khi Tiết Diệc Sâm rời đi thì trừng mắt nhìn Tô Hoan Trạch một cái, cậu tự lấy khăn giấy che miệng vết thương rồi đi lên tầng.
Tô Hoan Trạch lẳng lặng đi theo phía sau, vốn dĩ vóc dáng của cậu ta rất cao to, mặt mũi lại bặm trợn, lúc này mặt mũi lại dính máu trông dữ dằn ghê gớm, đi đằng sau cậu chẳng khác gì tử thần cả, đáng sợ đến mức rất nhiều người thấy họ đều đi đường vòng.
Cuối cùng Tiết Diệc Sâm cũng tỉnh táo, quay đầu lại hỏi Tô Hoan Trạch: "Vữa nãy hai chúng ta đánh nhau ư?"
"Ừm."
"Cậu đang giúp ai đấy?"
"Tôi chỉ can ngăn nhưng lại bị cậu đánh mà."
"Thế nên lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dep-trai-cau-ay-co-tien/424114/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.