*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Dâu
Kẻ kia nhằm vào Tưởng Tường mà đến, cậu ta muốn ra khỏi nơi đây khó lắm.
Tưởng Tường biết là người Long Ngũ tìm, cậu ta trốn trong góc phòng, bịt lỗ tai đang chảy máu không ngừng mà run rẩy, “Cao Nhiên, mày cứu tao với, mày nhất định phải cứu tao, nếu không chuyện mày chơi gay với cấp trên sẽ bị lan truyền ra ngoài, mày không quan tâm nhưng còn ba mẹ mày nữa, họ…”
Cao Nhiên ngắt lời Tưởng Tường, “Đưa đồ cho tao, tao đưa mày vào trại cai nghiện, chờ đến khi mày cai thành công tao sẽ để mày rời đi.”
Tưởng Tường gầm lên, “Tao mà vào đó chỉ còn đường chết thôi!”
Cao Nhiên nói, “Long Ngũ còn khó giữ được thân mình.”
Mắt Tưởng Tường lóe lên, cậu ta đang phỏng đoán, tính toán, do dự.
Cao Nhiên chỉ chỉ bên tai đang chảy máu của cậu ta, nhắc nhở, “Vừa nãy tao đã cứu mày một mạng đấy.”
Tưởng Tường trào phúng nghĩ, mày làm thế, còn không phải vì thứ đồ trong tay tao sao.
“Cho mày ba phút để cân nhắc.”
Cao Nhiên cong người tiếp cận cửa sổ, tay bị kéo lại, cậu ngoái ra sau, ra hiệu bằng mắt cho Vương Trường Hựu thả tay ra.
Vương Trường Hựu nghiêm mặt nói, “Tao đi.”
Cao Nhiên không đồng ý, “Nhỡ mày có mệnh hệ gì, ông già nhà mày sẽ đòi mạng tao và cả nhà tao mất.”
Vương Trường Hựu mấp máy môi, cậu ta chửi bậy, tâm trạng nóng nảy.
Trong tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-den-tu-the-gioi-song-song/586349/quyen-2-chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.