*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Dâu
(Me khi edit chương này._.) (Nhân tiện kiến nghị vừa đọc vừa mở bài Everything I need._.)
Thường Ý đưa một thìa cháo đến bên mép thi thể, trong mắt có nét cười dịu dàng, “Không nóng đâu, ăn đi, chậm thôi.”
Cháo vẫn còn ở trên thìa, thi thể sao có thể hé miệng ra ăn được chứ.
Cao Nhiên đứng như trời trồng nửa ngày, chậm rãi nhìn ra sau, thấy một gương mặt trắng bệch, gần như dán sát vào mình, khoảng cách quá gần, hít một hơi thôi, dường như có thể hít luôn cả mùi xác chết vào.
Lúc này Cao Nhiên mới phát hiện không phải Chu Đồng đang nằm sấp, mà cậu ta bị nhấn lên trên tường, thân thể bị nhấc bổng lên, trên cần cổ mảnh mai có một bàn tay lớn, đang siết chặt lấy cổ họng cậu ta, tiếng khóc của cậu ta dần yếu đi, mí mắt cũng dần khép lại.
Cao Nhiên hoảng hốt tột độ, đầu đau muốn chết, ý chí của cậu chống đỡ đến cực hạn, khó khăn lắm mới nương theo cánh tay đó nhìn lại, mơ hồ nhìn thấy gương mặt dữ tợn của Thường Ý.
“Tại sao muốn rời khỏi anh? Em đồng ý với anh rồi, Tiểu Đồng, em đã đồng ý với anh…”
Đầu Cao Nhiên đau muốn nổ tung, một hai giây sau chìm vào hôn mê.
Cao Nhiên tỉnh lại trong bệnh viện, mở mắt ra nhìn thấy trần nhà trắng xanh, cậu không còn chút sức lực nào, giãy giụa hai lần thì nằm tiếp, cảm thấy mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-den-tu-the-gioi-song-song/586329/quyen-1-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.