*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Dâu
Cao Nhiên không chút nghĩ ngợi chạy về phía hành lang, chạy một mạch năm tầng.
Cửa nhà 506 đóng chặt, cửa nhà 505 lại mở, Tôn Cương đang dọn vệ sinh, buộc túi rác ném ra cửa, nhìn thấy người chạy đến, lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
Cao Nhiên chạy vội quá, thở hổn hển.
Tôn Cương quay người về lại nhà, lúc đi ra cầm chai nước khoáng trong tay, còn rất có lòng mở nắp ra, “Uống hai ngụm nước hoãn lại đã.”
Cao Nhiên nói cảm ơn.
Cậu ngửi thấy mùi mì bò, đoán chừng là người này mới vừa ăn mì cách đây không lâu, lúc đi vứt túi gia vị bị dính vào tay quên không chùi đi, rồi sau đó chạm vào chai nước.
“Cậu bạn nhỏ, em không ở tòa nhà này đúng không?”
Tôn Cương bỗng “A” một tiếng, “Anh nhớ ra rồi, hôm đó xảy ra án mạng, em cũng ở đây, bên cạnh còn có một anh cao to, các em quen đội trưởng Thạch.”
Cao Nhiên bị sặc, “Khụ khụ.”
Tôn Cương cười nói, “Có muốn vào nhà anh ngồi một chút không?”
Cao Nhiên vẫn không nhúc nhích, “Không cần đâu ạ.”
Tôn Cương đá túi rác ra, “Đừng sợ, anh không phải là người xấu, hồi sáng đội trưởng Thạch còn ghé chỗ anh, mượn sách của anh, còn nói chuyện với anh nữa, cậu bạn nhỏ vào đây, anh ở một mình, không sao đâu.”
Cao Nhiên gấp gáp đi nhìn bóng người trên ban công nhà 506, định nhanh chóng cắt đuôi người này, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-den-tu-the-gioi-song-song/586322/quyen-1-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.