*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Dâu
Phong Bắc về lại huyện.
Cao Nhiên muốn đi tiễn, Phong Bắc lại không cho, cậu bèn đi dạo trong tiểu khu một vòng rồi về lại nhà chú, cô giúp việc bảo cậu nhận điện thoại, nói là tìm cậu.
Phong Bắc vẫn chưa lên tàu, đang ở ga, xung quanh rất ồn, “Có chuyện tìm Thạch Kiều, anh ấy nghĩ cách giúp em, nếu tiện cũng có thể gọi cho anh, di động của anh mở hai tư tiếng, chờ anh nhín chút thời gian sẽ đi thăm em ngay, đừng chạy lung tung, có nghe chưa?”
Cao Nhiên cầm ống nghe, liếc về phía cô giúp việc, thấy cô đang nhìn trộm, bèn cười cười với cô, “Anh Tiểu Bắc, anh nói nhiều ghê.”
Phong Bắc ở đầu bên kia giận dữ nói, “Em biết cái đếch gì!”
Cao Nhiên cười hì hì, “Em chả biết đếch gì hết, nhưng em biết anh quan tâm, lo lắng cho em nè.”
Bên kia không nói gì nữa.
Cao Nhiên đổi trọng tâm cơ thể từ chân trái sang chân phải, miệng ghé vào ống nói, sốt ruột gọi, “A lô? Anh Tiểu Bắc? Anh còn ở đó không?”
Vẫn không có tiếng đáp.
Cao Nhiên ngẩn ngơ a lô vài tiếng.
Phong Bắc lúc này mới lên tiếng, giọng khàn khàn, “Đứa ngốc, em gọi hồn đấy hả.”
Cao Nhiên trợn trắng mắt, “Trêu em đó à.”
“Ai trêu em? Anh của em đang khó chịu trong lòng đây.” Phong Bắc nói lời sâu kín, “Em nhớ kỹ, ăn cái gì cũng không được ăn thiệt, thằng em họ em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-den-tu-the-gioi-song-song/586320/quyen-1-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.