*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Dâu
Trần Lệ Dung thấy hai người bước vào, gương mặt tái nhợt thoáng thay đổi, cô xoay đầu nói với con trai, “Con dắt em ra ngoài đi.”
Bé trai khóc khàn cả giọng, “Mẹ ơi.”
Giọng Trần Lệ Dung nghiêm khắc hẳn, “Không nghe lời mẹ sao?”
Bé trai cúi đầu, lặng im phản kháng.
Cao Nhiên cất tiếng trong bầu không khí cực kì ngột ngạt, “Em dẫn bọn nhỏ ra ngoài ngồi một lát.”
Phong Bắc không tỏ thái độ.
Cao Nhiên nháy mắt với anh.
Phong Bắc nhìn thiếu niên, ánh mắt thâm trầm.
Cao Nhiên nuốt nước bọt, cảm giác không có chỗ chui tệ thật đấy.
Bé gái đòi ngủ với mẹ, gắng sức trèo lên giường, nhưng không lên nổi, cuống quá bật khóc lên.
Tiếng khóc này phá vỡ sự ngột ngạt vây quanh.
Cao Nhiên ôm bé gái lên, lần thứ hai nhìn người đàn ông, ánh mắt nài nỉ.
Phong Bắc khép mắt, xem như là ngầm đồng ý.
Cửa đóng lại, ngăn cách tất thảy âm thanh trong phòng bệnh.
Cao Nhiên chống đầu, anh Tiểu Bắc bắt đầu nghi ngờ cậu mất rồi.
Cậu nhớ Conan, cho đến bây giờ, sắp 150 chương rồi, Conan vẫn chưa thẳng thắn với Ran rằng mình chính là Shinichi, mỗi lần cô nghi ngờ, Conan đều sẽ nghĩ cách lừa dối cho qua.
Thế nhưng anh Tiểu Bắc không phải Ran, cậu cũng chẳng phải Conan, không thể đánh đồng với nhau được.
Cao Nhiên cắn môi, một mùi tanh ngọt tan vào nước bọt, cậu hoàn hồn.
Thôi, đi bước nào hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-den-tu-the-gioi-song-song/586318/quyen-1-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.