*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Dâu
Cao Nhiên đứng ở ngoài cửa, nghe bác sĩ tuyên bố thời gian tử vong, cậu dùng hai tay xoa mặt hai lần, khiến mình thoát ra khỏi hoàn cảnh ngột ngạt nặng nề này.
Sinh ra và chết đi kết hợp với nhau, chính là bệnh viện.
Tiến lên trước vài bước, Cao Nhiên bỗng khựng lại, cậu quay đầu vội vàng chạy vòng về.
Trong phòng bệnh ngoại trừ bác sĩ y tá, cũng chỉ có bệnh nhân vừa qua đời, không có người kia.
Anh ta rời đi lúc nào?
Không đúng!
Cao Nhiên siết chặt bàn tay, từ lúc y tá bấm chuông báo, đến lúc bác sĩ tới cấp cứu, cho đến khi tuyên bố thời gian tử vong, cũng chỉ mất một đến hai phút, không có ai từng ra khỏi phòng bệnh cả.
Cao Nhiên tựa vào vách tường lạnh lẽo, thở hổn hển, mặt khiếp sợ tột độ.
Có một suy đoán trào dâng trong lòng, tốc độ đáng sợ, không thể nào cản được.
Không phải ma, cũng không phải anh em sinh đôi, cái cậu vừa nhìn thấy chính là linh hồn của bệnh nhân đó.
Đó là một loại tự trách bản thân.
Bệnh nhân đang tự mắng mình, đừng tiếp tục sống ích kỷ nữa, đây là điều cuối cùng có thể làm cho vợ và con.
Đáng buồn, và cũng đớn đau lắm thay.
Nhưng tại sao mình lại nhìn thấy linh hồn của bệnh nhân, nghe thấy những lời đó?
Việc đau đầu xảy đến quá đỗi kỳ lạ, không thể không đến nông nỗi phải vào viện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-den-tu-the-gioi-song-song/586315/quyen-1-chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.