🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sáng hôm sau lúc Lâm Thành Bộ rời giường thì Nguyên Ngọ vẫn còn đang ngủ, nửa khuôn mặt vùi giữa kẽ hở của hai cái gối, Lâm Thành Bộ nhìn thấy còn muốn chết ngạt.



Hắn muốn kéo gối để y dễ thở hơn nhưng tay vừa mới động đến gối đã bị Nguyên Ngọ đánh cho một cái hất ra.



"Chết ngạt bây giờ!" Lâm Thành Bộ nhỏ giọng nói.



Nguyên Ngọ nhíu mày không động đậy.



Hắn chỉ đành kiên quyết đưa tay ra lần nữa giật cái gối thật nhanh.



Dưới đầu Nguyên Ngọ không còn gối, đầu đặt xuống đệm rồi mới mở hé mắt ra, khó chịu nói: "Mẹ nó cậu bị điên à."



"Em sợ anh không thở được." Lâm Thành Bộ nói.



"Vẫn thở khỏe," Nguyên Ngọ trở mình, "Có sức quất cả cậu luôn đấy, có muốn thử không?"



"Không đâu," Lâm Thành Bộ cười, "Này, em đi Xuân Trĩ bây giờ đây, hôm nay anh ăn cơm một mình nhé."



"Ừ," Nguyên Ngọ đáp, "Biến nhanh đi."



Lâm Thành Bộ ra khỏi phòng ngủ đóng của lại.



Tâm trạng cực kỳ tốt, không hề giống với tâm trạng tốt của ngày trước.



Có cảm giác tất cả các bộ phận của cơ thể đều ở trên mặt đất, cực kỳ vững vàng, cực kỳ vững vàng, cực kỳ vững vàng.... Nhưng mặt khác cũng cảm thấy rất nhẹ nhõm, rất nhẹ nhõm, rất nhẹ nhõm, mỗi bước đều như đi trên mây.



Lúc vào phòng tắm suýt chút nữa hất cả dép ra xa.



Trước khi ra khỏi nhà Lâm Thành Bộ đã làm cho mình một cái bánh mì kẹp trứng và thịt hun khói,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-den-muon-cai-bat-lua/2937602/chuong-57.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.