🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trời hanh vật khô, cẩn thận máu mũi.



Lâm Thành Bộ cảm thấy mình không đói khát đến cảnh giới này, có lẽ bởi vì trời hanh quá, nhưng dù sao cũng chảy máu mũi đúng lúc đang ngắm Nguyên Ngọ, thật ngượng quá là ngượng, hơn nữa còn không có cách nào giải thích được là bởi vì trời tiết nên mới vậy...



Nghe giả dối quá chừng.



Hắn cầm khăn giấy xuống xe lau xong máu mũi rồi mới về lại.



"Đừng ăn lẩu nữa," Nguyên Ngọ nói, "Ăn xong lại thất khiếu chảy máu."



"...Vậy anh muốn ăn gì?" Lâm Thành Bộ hỏi.



"Không biết," Nguyên Ngọ nghĩ nghĩ một lúc, cuối cùng thở dài: "Không biết, tôi không biết mình muốn ăn cái gì, thích ăn cái gì, cậu biết không?"



"Biết," Lâm Thành Bộ lái xe, bật máy tạo ẩm trong xe lên, "Anh thường xuyên đến một nhà hàng.... Cách nhà em không xa lắm, đi không?"



"Nhà hàng gì?" Nguyên Ngọ hỏi.



"Một hàng chuyên làm trứng bọc cơm chiên." Lâm Thành Bộ nói.



Nguyên Ngọ tặc lưỡi: "Tôi chỉ có tí ham muốn này thôi hả?"



"Ừ, có điều em cũng đi ăn mấy lần rồi, làm ngon mà còn nhiều món, hơn nữa chủ quán còn thích HYDE, lúc nào cũng bật nhạc." Lâm Thành Bộ lúc quay đầu xe lại liếc một cái về phía nhà xưởng, hắn đạp chân ga, xe rời đi thật nhanh.



Ánh mặt trời làm tăng thêm khung cảnh đổ nát của nhà xưởng, chỗ như vậy vốn không có gì đặc biệt nhưng lúc Lâm Thành Bộ nhìn thấy những vết tích trên tường, biết nơi này có thể đã từng xảy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-den-muon-cai-bat-lua/2937525/chuong-20.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Đến Mượn Cái Bật Lửa
Chương 20
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.