Một Alastair không bị tẩy não sẽ vĩ đại đến mức nào cơ chứ. Sẽ chẳng một ai có thể ngăn cản anh.
Nếu Alastair định giết tôi, anh ấy có thể kết thúc cuộc đời tôi một cách đau đớn hơn những gì anh ấy đã làm với họ.
"Serina."
*Nhỏ giọt*. *Rơi*.
Alastair cau mày khi nhìn thấy cánh tay tôi rỉ máu.
Anh ấy thô bạo nới lỏng chiếc cravat quanh cổ và quấn nó quanh cánh tay tôi như một dải băng.
"Hừ, tôi đã bảo em phải quay trở về bên tôi ngay lập tức."
"........."
"Tại sao em không giữ lời hứa của mình?"
Ánh mắt giận dữ của anh ấy quở trách tôi một cách cay đắng.
Vết thương còn tê dại vì bị dao đâm dường như đã chạm vào ánh mắt của anh.
Không biết phải nói gì, đầu tôi trở nên trống rỗng trong giây lát.
Tôi thường chẳng thể nói nên lời khi nhìn thấy đôi mắt nặng trĩu ấy.
Trong khi đó, binh lính lao vào sảnh tiệc.
Những lính canh đến muộn đã bắt được những Phù thủy hắc ám còn lại.
Họ vô cùng sợ hãi và thậm chí không nghĩ đến việc phản kháng, run rẩy và im lặng như bị bắt.
Có lẽ khi bị thẩm vấn trong nhà lao, danh tính của họ sẽ bị phanh phui.
Phần này đã có trong tiểu thuyết gốc.
"Serina, hãy để tôi chữa trị cho người!"
"Không sao cả."
Trước khi tôi có thể trả lời, Alastair đã cắt lời Juliana.
Juliana bồn chồn với giọng cáu kỉnh của anh ấy.
Tôi cũng hoang mang trước vẻ lạnh lùng sắc bén của anh, nhưng tôi cố giữ suy nghĩ của mình và giải thích cho Juliana.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-danh-mat-soi-day-xich-cua-nam-chinh-yandere/1108400/chuong-38-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.