(6/6)
11.
"Thật ra cũng có thể gọi là uy hiếp. Tôi nói với hắn, nếu như hắn từ chối em, tôi có thể trợ cấp cho hắn ăn học. Cuối cùng, giữa tiền đồ và em, hắn đã chọn tiền đồ của mình."
Thế mà còn có một màn như vậy cơ đấy.
"Bây giờ em đang trách tôi có phải không? Trách tôi làm hỏng một đoạn nhân duyên của em?"
Anh chậm rãi đi tới bên cạnh tôi, trong mắt hiện rõ ý cười giảo hoạt, tôi hốt hoảng lùi lại phía sau.
Không cẩn thận va vào cái kệ ở sau lưng, tôi loạng choạng làm rơi túi đồ, nó lại một lần nữa bị văng ra tung tóe trên sàn nhà.
Chiếc hộp nhỏ đặc biệt bắt mắt kia lại lọt vào tầm mắt của đối phương.
Tôi vô thức ngẩng đầu lên nhìn anh, nhưng lại nhìn thấy đôi mắt thâm thúy và sâu thẳm của anh ấy...
Chết tiệt, sao tim tôi lại đập nhanh như vậy chứ...
Sợ anh sẽ nghe thấy nhịp tim đang rối loạn của mình, tôi buột miệng thốt lên: "Anh cần cái này không, em cho đấy."
Lời nói rơi vào bên tai, sự xấu hổ lan tràn, bầu không khí im lặng đến đáng sợ.
Một giây, hai giây,...
Anh ung dung nhàn nhã cầm lấy cái hộp như củ khoai lang nóng phỏng tay kia, đi về phía tôi: "Nếu như em đã thành tâm như vậy, vậy thì cũng phải thử xem hiệu quả của nó thế nào chứ, em nói xem có đúng không?"
"..."
"Hửm?"
Từ nhịp tim đập loạn cho tới bầu không khí yên tĩnh đến rợn người, tôi đều cảm giác được rất rõ ràng.
"Em... em không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dang-mang-thai-dua-con-cua-sep/4294043/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.