Tôi nhìn dáng vẻ anh tôi mặc áo cưới màu đỏ trên thiệp, rất đẹp trai, rất dịu dàng.Thời gian như bóng câu qua khe cửa, chí ít là đối với phần lớn người bình thường mà nói.
Tôi nhìn dáng vẻ anh tôi mặc áo cưới màu đỏ trên thiệp, rất đẹp trai, rất dịu dàng.
“Tôi thật sự rất yêu cô ấy… Cô ấy rất dịu dàng, cô ấy đối xử với tôi cực kỳ tốt, chăm sóc tôi lúc tôi bị ốm, ở bên tôi khi tôi cô đơn, nấu canh giải rượu cho tôi khi tôi uống sau, dạy tôi cách đối xử tốt với một người, dạy tôi cách yêu một người… Vừa ở bên đã là năm năm! Năm năm tốt nhất trong cuộc đời chúng tôi, đều cho nhau! Sao cô ấy có thể đá tôi như thế…”
Tôi ở nhà một mình uống rất nhiều rượu, tôi không hận anh tôi, nhưng tôi không thể quên được anh.Thất thần khi lái xe là điều tối kỵ, tôi biết, ngày đầu tiên học lái xe huấn luyện viên đã nói cho tôi biết.Anh tôi sắp kết hôn rồi, buổi tối một ngày trước khi kết hôn anh đã gửi thiệp mời cho tôi.
Lần trước, là uống say tỏ tình với anh tôi, kết cục đều là tiếc nuối. Lần này, là lần cuối cùng vĩnh biệt anh tôi, tôi không hối hận.
Tôi nhìn chằm chằm tấm ảnh kia rất lâu, sự bình tĩnh trong lòng khiến bản thân tôi cũng cảm thấy khiếp sợ.
Sau ngần ấy năm, tôi chưa bao giờ làm bất cứ chuyện gì theo ý mình muốn.Tôi nhìn dáng vẻ anh tôi mặc áo cưới màu đỏ trên thiệp, rất đẹp trai, rất dịu dàng.
“Tôi thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-da-yeu-mot-trai-thang/1017013/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.