Năm tôi tốt nghiệp đại học, anh tôi cũng đúng lúc tốt nghiệp tiến sĩ. Năm đó tôi hai mươi hai, anh tôi ba mươi.
Anh tôi duỗi tay giữa không trung rất lâu, thấy tôi không có ý nhận, hình như anh hơi lúng túng.
Giữ đi, làm kỷ niệm.
Anh tôi duỗi tay giữa không trung rất lâu, thấy tôi không có ý nhận, hình như anh hơi lúng túng.Tôi đến công ty nhà chúng tôi, làm từ quản lý đi lên, học cách làm một người nối nghiệp thích hợp từng bước một. Anh tôi đến bệnh viện tốt nhất thành phố thực tập, làm bác sĩ ngoại khoa, nghe nói anh rất được các lãnh đạo và tiền bối thích, sắp trở thành trụ cột vững vàng của thế hệ trẻ.
Mượn men say, tôi thẳng thắn nói ra những lời nhẫn nhịn rất lâu.
Tôi đến công ty nhà chúng tôi, làm từ quản lý đi lên, học cách làm một người nối nghiệp thích hợp từng bước một. Anh tôi đến bệnh viện tốt nhất thành phố thực tập, làm bác sĩ ngoại khoa, nghe nói anh rất được các lãnh đạo và tiền bối thích, sắp trở thành trụ cột vững vàng của thế hệ trẻ.
Tôi ngã xuống ghế sofa, ghế sofa rất mềm, tim tôi lại rất đau.
Là tôi không tốt. Cuộc sống của tôi đã được lên kế hoạch ngay từ đầu, tôi không nên nghe theo tính cách mình, gây thêm phiền phức cho người khác.“Xin lỗi.” Tôi nghe thấy anh nói rất nhỏ.Đây là điều tự nhiên, anh tôi luôn xuất sắc như thế.
“Chìa khóa nhà mới của anh, Tiểu Du, rảnh rỗi có thể đến tìm anh chơi.”
Tôi rít mạnh một hơi, mùi khói thuốc sặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-da-yeu-mot-trai-thang/1017008/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.