Thời gian Lâm Giai Hân và Lâm Hành Tri ở chung cũng không nhiều. Đời trước, khi Trình Hi tìm đến, Lâm Hành Tri có việc phải làm ở nước ngoài nên không về. Sau khi tan học, cô bị quản gia đưa đến một ngôi nhà khác. Quản gia chỉ nói với cô là trong nhà xảy ra chút chuyện, vì không làm trễ nãi việc học của cô nên bà chủ mới sắp xếp như vậy.
Khi đó, Lâm Giai Hân còn gọi điện và nhắn tin cho mẹ cô nữa, nhưng lại chẳng hề nhận được hồi âm. Mặc dù cô cảm thấy kỳ lạ nhưng quản gia vẫn liên tục nói với cô là trong nhà có chuyện, cô chỉ có thể tạm thời kìm nén sự bất an trong lòng.
Nhưng đến ngày thứ ba, Lâm Giai Hân vẫn không liên lạc được với gia đình, thế nên cô xin nghỉ rồi trộm chạy về nhà, thế mà lại nhìn thấy ba mẹ và Trình Hi đang ngồi nói nói cười cười với nhau.
Trình Hi vừa nhìn thấy cô thì bắt đầu khóc lóc không ngừng, mẹ cô sai người đưa cô đi ra ngoài trước, sau đó cô mới biết được sự thật. Cô hoàn toàn không phải là con cháu nhà họ Lâm, mà là Trình Hi. Vì vậy nên sau khi Trình Hi trở về nhà, cô không còn tư cách sống trong nhà nữa. Tiếp đó, Trình Hi chuyển đến lớp của cô, rồi chẳng mấy chốc cả trường đều biết cô chỉ là một cô chủ giả, là cưu chiếm tước sào.
Nhưng chuyện này thì có quan hệ gì tới Lâm Giai Hân cô chứ. Khi bị ôm nhầm thì cô cũng chỉ là một đứa bé thôi, đó có phải là chuyện cô có thể lựa chọn đâu. Hơn nữa, cha mẹ ruột của cô cũng đã qua đời từ lâu rồi, thế nên cô không còn chỗ nào để đi cả. Sau lại, cô không chỉ thi đại học đạt kết quả kém mà còn trong lúc hốt hoảng bị tai nạn xe cộ nữa.
Những điều này là trong lúc đi học, Lâm Giai Hân không cẩn thận va vào đầu mới chợt nhớ ra. Cô chẳng còn tâm trí nào ngồi học trên lớp nên mới muốn về nhà, không ngờ là lại đụng phải Trình Hi. Rõ ràng là đời trước, mãi đến khi cô học lớp 12 thì Trình Hi mới tìm tới cơ mà? Tại sao lần này lại tới sớm hơn đến tận một năm?
Để cô gặp phải cảnh tượng như vậy, chẳng lẽ là vì mọi chuyện đều có thể thay đổi ư? Cô không muốn sống như kiếp trước nữa, cô biết tính mẹ mình, chỉ cần có thể để bà ấy nhìn mà cảm thấy cô đáng thương là được. Như vậy thì cô sẽ có một cơ hội để thay đổi cuộc đời mình, cô nhất định phải bám trụ lại nơi này, phải nắm bắt lấy cơ hội mà ông trời đã ban cho cô này.
Trình Hi chỉ cảm thấy lòng đầy bất bình, cô nhào vào lòng mẹ Lâm, khóc nấc không ngừng: "Mẹ, con là em gái ruột của anh ấy, là con gái của mẹ cơ mà. Tại sao anh hai lại đối xử với con như vậy!"
Mẹ Lâm ôm Trình Hi, cũng cảm thấy nhiều năm qua Trình Hi đã phải chịu khổ rồi. Bà vừa định mở miệng yêu cầu Lâm Hành Tri đối xử với Trình Hi hơn một chút, có điều sau khi nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Hành Tri, lời nói đến bên miệng lại thay đổi: "Nhưng, nhưng anh hai con vẫn chưa nói gì mà.”
Từ đời trước, Trình Hi đã biết rằng Lâm Hành Tri rất thờ ơ lạnh nhạt với cô rồi. Sau khi từ nước ngoài trở về, anh không chỉ sắp xếp chuyển trường cho Lâm Giai Hân mà còn cảnh cáo cô là không được lại làm những động thái nhỏ phá rối Lâm Giai Hân nữa. Sau lại, Lâm Giai Hân chết trong một tai nạn xe hơi, Lâm Hành Tri càng thêm nổi trận lôi đình, về nhà mắng ba mẹ và cô một hồi. Rõ ràng cô mới là em gái ruột của Lâm Hành Tri, nhưng anh lại cứ luôn ưu ái thiên vị Lâm Giai Hân. Lúc này đây, cô không chỉ căm ghét Lâm Giai Hân - kẻ đã đánh cắp thân phận mình, mà còn hận cả Lâm Hành Tri nữa. Cô đẩy mẹ Lâm ra, căm tức nhìn mọi người: "Chỉ bởi vì Lâm Giai Hân đã chiếm lấy thân phận của tôi hơn mười mấy năm nay, cho nên các người đều hướng về cô ta ư!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]