Chương 92: Cứu tôi với Trời đã gần sang tháng mười hai, thời tiết rất lạnh, trong nhà đã có hệ thống sưởi sàn ấm áp. Ban đầu Nhạc Văn còn nghĩ, dù sao cũng đều là người tu hành, hay là năm nay không nộp phí sưởi nữa để tiết kiệm một khoản. Nhưng sau đó anh nghĩ lại, mình chịu lạnh thì không sao, chứ để khách hàng chịu lạnh thì không ổn chút nào. Tề Điển vẫn mặc bộ đồ luyện công màu trắng đó, tóc mái rủ xéo xuống, khuôn mặt cao lãnh điển hình của đệ tử chính đạo. Ba người ngồi vây quanh, ăn món cơm hộp mà Tề Điển vừa đặt. Vốn dĩ lần này Nhạc Văn định mời để trả lễ, nhưng Tề Điển kiên quyết nói anh đến văn phòng để nhờ vả nên nhất định phải để anh mời. Nhạc Văn và Triệu Tinh Nhi đành
miễn cưỡng
nhường cơ hội đặt cơm quý giá này cho anh, rồi
đau lòng
mà đánh chén một bữa ra trò.
Chuyện là thế này.
Tề Điển vừa ăn vừa nói,
Hai hôm trước khi đang tuần tra Ma tộc, tôi thấy một dì trông rất đáng thương ở cổng Trường Cao đẳng Nghề số 7. Con trai dì ấy mất tích, rất có thể liên quan đến sự kiện tà vật. Sau đó tôi đi hỏi thăm thì thấy đây không phải chuyện một mình tôi giải quyết được. Tôi về tông môn tìm người giúp, nhưng sư tôn nghe xong lại không cho phép tôi nhúng tay vào, kéo theo các sư huynh đệ cũng không ai dám giúp.
Chuyện gì mà đáng sợ thế?
Triệu Tinh Nhi hỏi thẳng.
Không phải bản thân sự việc đáng sợ, mà là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-da-tung-thay-rong/5155203/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.