RẦM RẦM RẦM RẦM RẦM— Trong nháy mắt lại là một màn đối chiến đầy máu lửa. Sau khi hồng quang biến mất, thân thể tan nát của Hoàng Đại Hổ nằm gục trên mặt đất, ngửa mặt lên trời, đôi mắt trống rỗng. Khuôn mặt hổ vốn uy phong lẫm liệt ngày nào mang theo một vẻ thất thần. Ngực của nó mở ra một lỗ hổng lớn, tứ chi đầy vết thương. Một vũng máu dưới thân nó lan rộng ra, từ từ phủ kín mặt đất.
Cuối cùng vẫn không làm được sao...
Nó lẩm bẩm một tiếng:
Vẫn không thể báo thù cho các em.
Các ngươi giết người, cướp bóc trong thành phố nhân loại. Một mình Bang Hổ Đầu đã gây ra vài vụ thảm án diệt môn. Chết trong thành phố cũng không có gì đáng tiếc đúng không? Các ngươi chẳng qua chỉ đang trả giá cho những người đã bị các ngươi giết mà thôi.
Triệu Tinh Nhi thu lại Đồng Côn, lạnh lùng nhìn nó:
Thua thì phải nhận.
A—
Hoàng Đại Hổ rên rỉ đau đớn một tiếng:
Vinh quang của hổ yêu Khâu Đầu Trọc chúng ta, cuối cùng cũng không thể phát huy dưới tay ta. Không thể nhìn thấy cảnh gia tộc thịnh vượng, thật sự không cam lòng!
Theo tiếng gầm này, Thần Vận dần dần rời khỏi đôi mắt nó. Hoàng Đại Hổ, đại yêu giang hồ đen tối, toàn thân cháy đen, kinh mạch đứt đoạn, thân thể đầy thương tích, đầy mắt hận thù, đã chết trong tiếng gào không cam lòng như thế... Tư thế chết vô cùng an lành. ... Ngay lúc Triệu Tinh Nhi kết thúc trận chiến chỉ bằng một côn bên kia, Nhạc Văn bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-da-tung-thay-rong/5155162/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.