Tôi tự biết mình không phải kẻ tốt lành gì, nhưng tôi là một thương nhân, cho dù là thương nhân gian dối thì cũng hiểu được tầm quan trọng của việc giữ chữ tín. 
Chuyện đã đồng ý với người khác, tôi nhất định sẽ làm hết sức, mà chuyện cần phải thanh toán tôi cũng sẽ làm đến vô cùng chi li. Trong quá khứ chỉ có một lần tôi không giữ lời, chuyện đó có liên quan đến Hứa Việt. 
Hứa Việt là người cùng Quý Lâm đến Dung gia. Lúc trước cha Quý Lâm thiếu Dung gia một khoản nợ lớn, chó chạy cùng đường, ông ta lái xe quyết tâm đồng quy vu tận với cha tôi. Đáng tiếc vận may của cha Quý Lâm không tốt, khi ông ta lái xe đâm về phía cha tôi, có một chiếc xe tải băng qua đường đâm vào ông ta trước. 
Quý tiên sinh qua đời, con trai độc nhất của ông ta lập tức trở thành cô nhi, mang theo khoản nợ khổng lồ. Nghĩ khi ấy Quý Lâm cũng không thể trả nổi số tiền lớn như vậy, cha tôi mang hắn về Dung gia, lúc đó người thân của Quý Lâm còn ca ngợi cha tôi là “người lương thiện”. Cùng đến Dung gia với hắn còn có Hứa Việt, con trai của quản gia cũ nhà họ Quý, sau khi cha mẹ cậu ta qua đời thì dùng thân phận con nuôi ở lại Quý gia. 
Lần đầu tiên gặp mặt, tôi vẫn chưa phát hiện ra quan hệ thân mật giữa Hứa Việt và Quý Lâm. Mãi chi đến khi Quý Lâm và tôi xảy ra xung đột, người phía trước dành tất cả những ôn nhu ít ỏi của hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-da-thanh-tu-nhan-cua-han/1750577/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.