Leonard có thể nhìn thấy một tấm lưng gầy đang nằm trên giường. Mặt trời đã lên cao nhưng căn phòng vẫn mờ ảo như lúc bình minh. Tiếng thở đều đều của phù thủy vang vọng trong phòng. Anh ta phỏng đoán chắc là cô ta đang ngủ say.
Ngay lập tức anh bắt đầu nhìn quanh phòng. Ý định của anh rất rõ ràng: đòi lại khẩu súng lục mà cô ta đã lấy.
Khi anh ta thờ ơ đi quanh phòng phù thủy, Eleonora thậm chí không hề trở mình. Trong một khoảnh khắc, Leonard nhìn xuống cô, người vẫn đang ngủ.
Mặc dù đó là một sự thật khó thừa nhận, nhưng anh không thể phủ nhận vẻ đẹp tuyệt trần của cô. Anh thường khó tin rằng cô ta là một phù thủy độc ác đã phạm nhiều tội ác tày trời.
Đôi mắt của cô lấp lánh màu xanh và đôi môi màu mận chín.
“Mình ước gì tính khí của cô ta tương đồng với vẻ ngoài ấy.”
Leonard tặc lưỡi và nghiêng người về phía cô. Đôi mắt anh lướt nhanh qua mái tóc hoa mai rối bù của người phụ nữ đang ngủ.
Anh ta ở gần đến thế, và vẫn không có cử động nào.
Điều gì đã xảy ra với phù thủy, người nhận thấy ngay cả một hạt bụi trên chiếc bình của mình? Eleonora Asil là một phụ nữ không liên quan gì đến huyết áp thấp hay thiếu máu, thêm nữa lại quá sung sức đến mức không thể bệnh hoạn gì được.
Nghĩ vậy, anh định vuốt tóc cô.
“Tôi ở đây này.”
Người điều tra viên dừng lại, cánh tay của anh ta đóng băng trong không khí.
Một cậu bé với mái tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-da-nuoi-duong-mot-con-hac-long/1107947/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.