Thở dài, nó giật mình khi nghe thấy tiếng "cạch". Đó không phải là một tiếng động lạ, mà chính xác thì đólà tiếng lắp nòng súng giảm thanh! Hắn giật mình tỉnh giấc, ra hiệu imlặng với nó rồi nhè nhẹ bước về phía cửa..........
4 tiếng trước, tại biệt thự Trần gia:
- Thưa Trần gia, chúng ta đã....... thất bại rồi ạ.
Trần gia ngồi im lặng nhìn vào khoảng không phía trước. White dám phảnbội lại ông ta và tổ chức ư, để rồi xem hắn sẽ phải trả giá thế nào. Còn nó, với vị trí và ảnh hưởng của mình lúc này, chỉ cần lên tiếng thìchắc chắn chiếc ghế chủ tịch của ông ta sẽ lung lay. Đôi mắt ông ta lúcnày tràn đầy tức giận và cay cú, khẽ nheo lại. Ông trợ lí đứng bên thôimà cũng đã toát mồ hôi khi cảm nhận được sát khí tỏa ra từ ông chủ củamình, đành gợi ý:
- Thưa ngài, hay là....... chúng ta dùng đến........ đội sát thủ của tổ chức?
Trần gia khẽ nhíu mày lại suy nghĩ. Ông không muốn dùng đến vì bọn chúng rất kiêu ngạo, thích trêu chọc nạn nhân và cảnh sát. Tuy không làm hỏng bất cứ một vụ nào được giao, nhưng cũng rất đáng lo. Dù thế, đã đếnnước này rồi............
- Giao nhiệm vụ cho họ đi.
..................
Angus nép vào một bên cửa, lắng nghe. Nó cũng quay đầu ra phía cửa, imlăng theo dõi. Bỗng có tiếng gõ cửa "cốc cốc cốc". Hắn và nó nhìn nhau,im lặng.
Lại có mấy tiếng gõ cửa nữa vang lên. Trong phòng tuy sáng đèn nhưng vẫn tĩnh lặng như không có người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-da-noi-roi-toi-la-con-gai/1961081/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.