Cô lại nặng nhọc dìu Kỳ lên phòng,lôi cậu vào thả lên giường, lấy khăn lau. Định tranh thủ lau người chocậu rồi đi kiếm gì đó cho cậu ăn mà cậu đột ngột giật tay cô lại, kéovào lòng:
- Đừng đi.......
Linh Lan đỏ bừng mặt...... Không phải cậu ta say quá nên....... làm bậy đấy chứ???
Kỳ dụi dụi vào mái tóc mềm của Linh Lan, ôm cô thật chặt, mắt vẫn nhắm nhưng miệng thì lải nhải:
- Đừng đi........ anh...... yêu em..... (Hoàng Minh).
Hai chữ Hoàng Minh ở cuối, cậu nói rất khẽ, dường như là chỉ mấp máymôi, không bật lên thành tiếng. Kết quả là Linh Lan chỉ nghe được cómỗi..... đoạn trên. Mặt cô nóng ran lên. Đây không phải lần đầu 1 thằngcon trai tỏ tình với cô, cũng không phải lần đầu bị giữ lại thế này,nhưng tim cô vẫn cứ đập thình thịch, tay nắm chặt.
Xưa nay cô luôn cho bọn con trai là 1 lũ đáng ghét, chỉ biết chuộng vẻngoài, luôn miệng nói câu yêu nhưng lại không biết yêu như thế nào chođúng. Cô cứ thấy tên nào kiêu kiêu ngạo mạn là lại vờ làm quen rồi tántỉnh, đến khi người ta đổ rồi thì đá luôn. Con trai trong mắt cô chẳngcó ai đủ vững chãi để cô có thể dựa vào.....
Nhưng lần đầu tiên gặp Kỳ, cậu ta đang túm lấy tay 1 tên lưu manh địnhtát 1 cô gái trông mập mập, ngố ngố, cô đã bị gây chú ý. Điều đó gần như trái ngược với những điều mà cô vốn nghĩ về con trai. Vì vậy mà cô đãcảm thấy ghét cậu ta. Nhưng càng ghét thì càng xăm soi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-da-noi-roi-toi-la-con-gai/1961066/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.