Hắn chợt nhớ đến bản nhạc nó và hắn đàn hôm nó đến nhà hắn..... Chợt nghĩ ra 1 ý định quái gở nhất mà hắncó thể nghĩ. Hắn chép miệng, vì nó, hắn có thể làm những điều ngốcnghếch nhất.........
Hắn nhắm mắt, gương mặt trắng chợt hơi đỏ lên, hát 1 bài hắn ...... mới sáng tác:
" Vũ Hoàng Minh, em là một cô ngốc
Với khuôn mặt giống chú vịt Donald
Em nói nhiều còn hơn cả loa phát
Em lại còn nói hỗn, chẳng chịu gọi tôi bằng anh...."
Nó vẫn khóc, nhưng nghe tức quá nên gặm 1 miếng rõ to vào vai hắn khiến hắn "á" lên. Rồi hắn lại hát:
" Em có biết những ngày trước khi gặp em
Thế giới với tôi là một nơi ảm đạm, buồn chán
Nhưng em đã xuất hiện, mang đến cho tôi một sức sống, một niềm tin mới....
Em đang khóc đấy ư? Người con gái mạnh mẽ vẫn thường ngang tàng đánh tôi mỗi sáng
Giọt nước mắt này là dành cho một ai khác ngoài tôi?
Không, hãy cười lên đi, vì nụ cười em làm xung quanh tỏa sáng
Không chỉ tôi mà tất cả các chàng trai, cô gái đều say nắng trước em
Có thể trước đây tôi chưa từng công nhận điều đó
Rằng sức hút của em rất lớn
Nhưng giờ thì tôi đành cúi đầu chấp nhận
Em chính là người thu hút nhất........ sau tôi."
Nó quệt quệt nước mắt, đẩy hắn ra:
- CÁI GÌ HẢ?
Nó bực bực với cái "bài hát" quái gở hắn vừa......... đọc. Tên này hếttrò rồi chắc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-da-noi-roi-toi-la-con-gai/1961061/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.