Nó hẹn Uyên Uyên đến công viên vàvác theo chiếc ván trượt thân yêu. Lâu lắm rồi nó không được trượt ván.Mà hình như cứ mỗi lần cầm đến chiếc ván trượt là lại phải "động chânđộng tay" ấy. Như lúc này đây, nó không thể đứng yên được trước cảnhkia........
Uyên Uyên đang bị 3 thằng du côn vây lại trêu chọc ở bờ hồ, khuôn mặt cô nàng rất khó chịu, cứ im lặng gạt tay bọn chúng ra. Nó đang định laotới dúm tóc bạt tai cho chúng xuống hồ uống nước vì dám đụng đến "chịdâu tương lai" của nó, nhưng thế này.... có lẽ hay hơn!
Nó rút điện thoại ra chụp cảnh đó và gửi cho Hoàng Anh cùng lời nhắn:"Công viên gần nhà, nhanh lên". Rồi nó im lặng đứng quan sát từ xa, chỉphòng khi 3 tên khốn kia dám đụng vào Uyên Uyên. Quả nhiên chưa đầy 5phút sau, Hoàng Anh phóng 1 chiếc mô tô MTT Turbine bạc lao vụt đến,băng qua bãi cỏ và đâm thẳng đến chỗ mấy thằng du côn kia. Bọn chúngnháo nhào tránh qua 1 bên. Nó mỉm cười ngồi xem kịch hay.
Hoàng Anh bước xuống xe, thở dốc hỏi Uyên Uyên:
- Em..... không sao chứ?
Uyên Uyên còn đang hơi sợ hãi và ngỡ ngàng, lắp bắp:
-...Kh... không.
Cô nàng ngạc nhiên cũng phải thôi. Đến nó còn ngạc nhiên khi nhìn thấycon xe này trong gara nhà mình nữa là. Nó có 1 chiếc màu đen, tự dưngmột hôm vào gara lại thấy thêm chiếc xe bạc này. Hóa ra là Hoàng Anhmua. Nhưng anh hiếm khi dùng, chỉ hôm nào cần hoặc bực bội chuyện gì đó, cần giải tỏa mới lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-da-noi-roi-toi-la-con-gai/1961054/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.