Cứ thế Tiếu Hi cứ tự mình nói ra những tâm sự trong lòng đến gần mười giờ trưa cô mới hốt hoảng đứng dậy "Vy Vy à mải nói chuyện với cậu mà tớ quên luôn giờ giấc ,tạm biệt cậu nha tớ xuống thăm bà một chút rồi về đây ".Cô bước xuống dưới đồi vào trong ngôi nhà thì thấy hai người lạ mặt " Hai cô cho cháu hỏi bà ngoại Đường có trong nhà không ạ "
"Cô tìm bà Đường sao ,bà ấy ở trong nhà "
Nghe thấy giọng nói quen thuộc bà Đường chống gậy bước ra ,do già rồi nên mắt cũng không còn sáng rõ nữa "Tiếu Hi đấy à vào đi con"
Thấy bà có người chăm sóc cô cũng bớt lo phần nào ,trên tay cầm một ít thuốc bổ nhưng lại không dám đem ra ,đem dấu sau lưng mình cô ngượng ngùng nói " Xin lỗi bà cháu đến tay không ,không đem quà đến cho bà "
"Con bé này quà gì chứ đến đây với bà là vui rồi "
"Hai cô này đến chăm sóc cho bà sao ạ "
"Đúng rồi Tiếu Hi là do Hàn Cẩn anh trai Vy Vy đưa đến ,nó bảo bà lên sống cùng nó nhưng bà sao nớ đi"
"Vâng ,bà nhớ giữ gìn sức khỏe sau này có thời gian cháu sẽ đến thăm bà "
"Ở lại dùng cơm cùng bà giờ cũng trưa rồi "
"Dạ thôi ạ chắc giờ bà con cũng đang đợi con về ,tạm biệt bà "
Nói rồi cô cúi chào rồi bước ra cổng ,một người phụ nữ ra tiến cô đến cửa cô dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-da-lo-yeu-em-mat-roi/2939152/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.