Sau khi Hàn Cẩn rời đi cô liền chạy vào phòng tắm khóa trái cửa lại để khóc lớn .Thực sự gần một tháng nay cô không có một ngày nào yên ổn ,hóa ra cuộc đời cô khi rời khỏi bà nội cũng không hề có một ngày nào được gọi là sống .Cô cũng là người cũng biết đau chứ tại sao hết lần này đến lần khác đều bị đối xử tệ như vậy cô được sinh ra có phải đó là sai lầm sao .suốt ngày cô cứ tự hỏi bản thân ,đến ngay cả những lúc tuyệt vọng nhất cũng không có lấy một người để cô chia sẻ ,trong tiềm thức của họ chỉ có một suy nghĩ chính cô là kẻ giết người ,cô đau lắm hai bàn tay cô cứ điên cuồng cấu vào bản thân ,móng sắc nhọn chọc vào da thịt khiến máu chảy ra nhưng cô không cảm
thấy đau những lúc như thế này mới khiến cô dễ chịu nhất .
Xuống nhà hắn kêu Dương Nhi đem thuốc lên bôi cho cô ,Dương Nhi nghe theo liền cầm theo hộp y tế lên lầu ,bước vào căn phòng không thấy người định bước qua phòng khác thì nghe thấy tiếng động trong phòng tắm Dương Nhi tiến đến gõ cửa "Này Tiếu Hi có ở trong đó không mau mở cửa ra".Nghe thấy tiếng dộng bên ngoài hình như là giọng Dương Nhi cô đành phải trả lời để người ở ngoài bớt lo lằng "Tôi vẫn ổn ,cô xuống trước đi"
"bước ra đây để tôi bôi thuốc cho"
"cô cứ đặt thuốc ở đó đi tôi tự bôi được rồi "
"Cô chắc chứ"
"Tôi ổn mà cô đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-da-lo-yeu-em-mat-roi/2939150/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.