Mới năm rưỡi giờ sáng Hàn Cẩn đã vội vàng xuống nhà bếp kêu mọi người chuẩn bị hộp cơm ,sáu giờ đã ra khỏi nhà .Không hiểu sao tâm trạng hắn có chút vui ,tay cầm hộp cơm bước nhanh lên phòng Tiếu Hi không gõ cửa mà xông luôn vào đang định nói gì đó thì hắn thấy thêm cả y tá đang bên trong và bôi thuốc lên lưng cho cô ,đôi mắt hắn đã nhìn thấy toàn bộ lưng cô kể cả những vết sẹo .Đối với hắn thì bình thường nhưng Tiếu Hi có chút ngại liền kéo áo xuống ,thấy cô ngại nên y tá cũng đành để lại hộp thuốc rồi quay đi .
Để xua tan bầu không khí ngượng ngạo này hắn đành lên tiếng "Tại sao hôm qua không ăn cơm"
" Tôi Quên"
"Chỉ có việc ăn thôi cũng không xong ,mau xuống đây ăn cơm"
"Cảm ơn chút tôi tự đi lấy ,không phiền anh"
"Mau lên "
Thấy cô vẫn im lìm không tiến đến bàn hắn đành bước đến giường kéo tay cô "Nhanh lên"
Tiếu Hi ngồi ngay ngắn không dám nhúc nhích ,không đợi cô hành động hắn đã mở hộp cơm ra bên trong có rất nhiều món và có vẻ còn nóng ,hắn định đút cơm cho cô thì bị cản lại "Tôi đau tay trái nên tự ăn được "
"Ngồi im " Vừa đưa thìa cơm đến miệng cô đã né tránh mà đứng dậy "Anh ăn đi tôi không đói"
"Tôi nói cô ngồi xuống có nghe không" thật sự cô làm hắn thấy vô cùng khó chịu lúc người đàn ông khác đụng vô cô thì không hề phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-da-lo-yeu-em-mat-roi/2939121/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.