Thâm Uyên Sâm Lâm.
Một thân ảnh đứng trên cây mà quan sát xung quanh. Chính xác hơn chính là Tĩnh Lâm đang đứng đó.
“Tìm được ngươi rồi!”
Hắn lẩm bẩm rồi lập tức thi triển dịch chuyển. Nháy mắt, hắn đã xuất hiện trước mặt tên Ma Tộc.
“Ngươi là ai?” (Hắc Hung)
Hắc Hung cảnh giác với Tĩnh Lâm. Cũng dễ hiểu thôi, Hắc Hung vốn cảm nhận xung quanh không có ai. Bỗng Tĩnh Lâm từ đâu xuất hiện trước mặt hắn, không cảnh giác mới là lạ.
“Ta sao? Hừm, để ta nghĩ xem... A, có rồi! Ta Tếu Thiên!”
Hắn thản nhiên đáp.
“Ngươi dám xem thường ta? Cho ngươi chết!” (Hắc Hung)
Hắc Hung tức giận lao về phía hắn với tốc độ cực nhanh. Nhưng so tốc độ với Tĩnh Lâm, như trứng chọi đá vậy.
Tĩnh Lâm lại lần nữa biến mất trước mặt hắn. Hắn dừng lại để tìm kiếm khí tức của Tĩnh Lâm. Nhưng chưa kịp dò khí thì cánh tay trái của hắn đã lơ lửng trên không trung.
“AAAA!” (Hắc Hung)
Hắn gào thét trong đau đớn, trong ánh mắt hiện lên vẻ giận dữ.
“Bình tĩnh chứ, tiểu Demon!”
Tĩnh Lâm lại bị liệu ngôn ngữ. Mà hắn không biết rằng, cái căn bệnh thành thói quen này của hắn lại nảy sinh rất nhiều rắc rối. Đặc biệt với nữ giới.
“Ngươi muốn gì?” (Hắc Hung)
“Cũng không có gì! Ta cũng không rảnh quản ngươi làm gì!”
Tĩnh Lâm vui vẻ cười nói.
“Nhưng mà, nếu thử động vào ta và người thân của ta thì...”
Nói tới đây thì hắn bộc phát sát khí về phía Hắc Hung.
Bịch
Hắc Hung cảm thấy sát khí khủng bố của hắn bộc phát thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-xuyen-khong/177459/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.