Trong một gian phòng, một thân ảnh đang hướng ra cửa sổ mà nhìn ánh trăng. Người này không ai khác chính là Tần Song Kỳ.
“Tại sao ta lại rơi lệ?”
Tần Song Kỳ tự hỏi vì sao lúc đó bản thân lại xúc động trước những lời ấy. Từ trước đến giờ nàng chưa bao giờ có một cảm xúc lạ như vậy.
“Không lẽ ta chính người đó của hắn?”
Tần Song Kỳ nghĩ thầm nhưng rất nhanh lắc đầu phủ nhận. Bởi chiếu theo lời nói của Tĩnh Lâm thì nàng ấy chỉ mất cách đây khoảng vài năm trong khi đó Tần Song Kỳ lại được sinh ra cách đây vài trăm năm. Chênh lệch như thế không thể là cùng 1 người, chỉ có thể là trùng hợp.
Nghĩ thấu đáo thì Tần Song Kỳ cũng quay về giường mà ngủ.
•••
Ngày hôm sau, Tĩnh Lâm hiện đang trên Gokai Galleon đi về Mộc Lam Thành, nơi gần với Vân Lam Tông nhất và có chi nhánh của Thương Nhân Hội.
Vù Vù
“A! Gió mát vãi!”
Tĩnh Lâm đang trên bong tàu mà hóng gió. Lần này Tần Song Thanh không có đu theo mà ở lại Vân Lam Tông bồi chuyện với Tần Song Kỳ. Một phần Tĩnh Lâm cũng không tiện dẫn theo nàng bởi vì quá mức gây sự chú ý.
Tần Song Thanh là top 2 trên Bách Hoa Bảng, đi đến đâu cũng có người nhận ra. Nếu người đời thấy hắn và nàng đi chung thì hàng vạn rắc rối sẽ tự tìm đến hắn. Mà với tính cách thích điệu thấp và làm việc cẩn trọng như hắn thì việc có rắc rối tìm đến là không ổn tý nào.
“Sẵn đi mua mặt nạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-xuyen-khong/1590222/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.