“Yo! Tìm được chủ mưu mà không gọi ta là không được đâu à nha!”
Tĩnh Lâm che chắn trước mặt Tần Song Thanh nói. Đồng thời ngăn cản kiếm chiêu của Ám Dật.
“Ngươi tại sao lại ở đây?”
Sự xuất hiện của Tĩnh Lâm làm Tần Song Thanh hơi bất ngờ. Nàng mới đây còn nghĩ cuộc đời đã chấm dứt lại được một nam tử ra tay cứu vào phút cuối, thậm chí là bị thương vì che chắn cho nàng. Nhưng chợt nàng nhớ đến điều gì thì hô lên:
“Ngươi chạy đi. Hắn là Hợp Thể Viên Mãn , ngươi đánh không lại!”
Ám Dật thấy kiếm chiêu bị giải thì liền lùi về phía sau, nhìn Tĩnh Lâm nói:
“Tiểu tử! Ngươi muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân?”
Tích tách
Máu trên vai của Tĩnh Lâm vẫn rơi từng giọt xuống đất. Nhưng hắn vẫn giữ bình tĩnh, nhẹ nhàng nói:
“Anh hùng? Ta không nghĩ bản thân là anh hùng! Nhưng mà động vào bằng hữu của ta thì ngươi không gánh nổi cái giá phải trả đây!”
Mặc dù Tĩnh Lâm bình tĩnh nói nhưng trong đó chất chứa bá khí của cường giả. Tần Song Thanh ở phía sau cũng hơi chấn động. Nàng gặp Tĩnh Lâm chưa đến 1 ngày, hắn đã xem nàng là bằng hữu, sẵn sàng lao ra cứu nguy cho nàng kịp thời.
Tĩnh Lâm cũng không biết từ bao giờ đã xem Tần Song Thanh là bằng hữu của mình. Có lẽ do sự trùng hợp trên đỉnh tường thành Vũ Yên Thành và trên chiến trường chăng. Bản thân hắn cũng không rõ. Nhưng lời hắn nói ra là sự thật từ trong thâm tâm hắn.
“Haha! Cái giá gì mà ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-xuyen-khong/1590216/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.