“Báo cáo, ta không phục!” Trang Dịch vừa dứt lời, liền có một hồn sư trong đội săn ma lớn tiếng nói.
Trang Dịch buồn cười quay đầu: “Ngươi không phục cái gì.”
“Chúng ta mấy tháng không gặp mặt đội phó, mới vừa gặp mặt đội phó đã đồng ý người khác mời.” Thành viên đội săn ma kia ngẩng đầu ưỡn ngực, biểu cảm trên mặt vô cùng chính trực, hắn nhìn Hứa Dương nói, “Ngươi muốn cướp đội phó từ trong tay hơn một trăm người chúng ta, nhất định phải trả giá thật lớn.”
“Khụ, trả giá cái gì?” Hứa Dương hỏi.
Thành viên đội săn ma lập tức nhìn về phía Mạc Vi An.
Mạc Vi An lập tức hiểu ý, cười rạng rỡ đi đến bên cạnh Hứa Dương thì thầm vài câu, Hứa Dương nghe được liên tục gật đầu: “Cho dù các ngươi không nói, ta cũng sẽ nói những chuyện này cho Trang Dịch.”
“Vậy là tốt rồi.” Mạc Vi An nói xong, quay đầu nói với mọi người, “Tuy rằng tất cả mọi người rất nhớ trận pháp sư của chúng ta, nhưng mà so với việc này, nhiệm vụ càng quan trọng hơn, Thừa Lạc cùng ta về gia tộc của mình một chuyến, Nhiễm Hành Lương An, hai người mang theo mọi người đến sân huấn luyện… Ta tin tưởng, bên trên sẽ không cho chúng ta nhàn rỗi, sau đó không lâu mọi người liền sẽ có việc làm.”
“Được rồi.” Mọi người đáp, nhao nhao tạm biệt Trang Dịch, rất nhanh, đội săn ma liền ra khỏi tầm mắt Trang Dịch.
Trang Dịch không nghĩ đến vừa đồng ý nói chuyện với Hứa Dương, chớp mắt đội săn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-trieu-hoan-su/2252186/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.