Sương trắng tan đi, dị ma bị giết sạch, tử đằng trở thành hồn thú của Trang Dịch, toàn bộ thành Vũ Càn đối với đội ngũ hồn sư mà nói, không còn có bất cứ uy hiếp nào, nhưng mà, trên đường trở về, không khí trong cả đội ngũ lại càng nặng nề hơn so với lúc đến.
Trang Dịch đi phía trước đội ngũ, bóng lưng im lặng mà cô độc, không một người dám đi lên hỏi hắn về chuyện Lôi Hổ, cả hành trình mọi người đều thấy Trang Dịch cùng Lôi Hổ thân thiết thế nào, sau khi Lôi Hổ mất tích, tuy rằng ngoài miệng Trang Dịch không nói gì thêm, nhưng từ việc hắn làm với mấy người Tưởng Tuyên, là có thể nhìn ra được hắn tức giận thế nào.
Tuy rằng hầu như tất cả mọi người đều cho rằng Tưởng Tuyên đáng chết, nhưng những lời Tưởng Tuyên nói với mọi người trước khi chết, cũng để lại bóng ma trong lòng bọn họ.
Hồn sư còn lại hiện giờ cơ bản đều là thành viên Huyền Nhạn, tất cả đều là bình dân sinh ra, xiềng xích nặng nề thế gia mang đến chặt chẽ buộc lại tư tưởng của bọn họ, không ai dám tưởng tượng sau khi trở về, bọn họ nên làm thế nào
Có một hồn sư cấp tám như Trang Dịch mở đường, mọi người thông suốt đi ngang qua vài tòa thành thị, tòa thành tiếp theo là thành Bích Xuân, sắc trời đã tối, bọn họ tạm thời hạ trại ở vùng ngoại ô, trời sáng thì đi vào thành.
“Trang Dịch.” Lục Duẫn Vi đi thăm ct cùng Lôi Tu xong, đi đến bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-trieu-hoan-su/2252173/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.