Ai cũng không nghĩ đến, bản thể trí tuệ thực vật bị bọn họ đánh cho cực kỳ chật vật phải trốn vào trong không gian lại khôi phục hồn lực nhanh như vậy, còn đột nhiên làm khó dễ.
Lúc này đây, không có Trang Dịch ngăn cản, bản thể trí tuệ thực vật thành công đánh thức thực vật trong cả tòa thành thị, giống như đã sớm xác định vị trí của đội ngũ, hung mãnh dẫn dắt vô số thực vật xông về phía bọn họ!
“Chạy nhanh đi, thất thần làm cái gì! Chiến hồn sư mang theo phụ hồn sư đi trước, ngự hồn sư đệm sau, nhanh chóng rời khỏi nơi này!” Tưởng Tuyên tỉnh lại ngay sau khi Trang Dịch rời đi không lâu hét lớn với mọi người.
Vô số thực vật cuộn lên tận trời, giống như làn sóng thực vật quay cuồng, bùn đất dâng trào, dường như lập tức muốn nuốt hết bọn họ.
Nghe xong Tưởng Tuyên nói, mọi người lập tức phục hồi tinh thần, bản năng muốn nghe theo hắn chỉ huy.
“Không thể!” Lục Duẫn Vi lập tức hét lớn, “Động tác của thực vật quá nhanh, chúng ta quá nhiều thương binh, căn bản trốn không thoát, biện pháp duy nhất chính là trấn thủ tại chỗ, ngăn cản chúng nó! Chúng ta có thể đánh bản thể trí tuệ kia quay về sào huyệt một lần, nhất định có thể làm lại một lần nữa!”
“Ngu xuẩn! Lúc trước khi các ngươi đối phó bản thể trí tuệ thực vật, nó cũng không mang theo thực vật trong cả tòa thành đối phó các ngươi!” Tưởng Tuyên quát Lục Duẫn Vi, “Thương binh ở lại giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-trieu-hoan-su/2252170/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.