Chương trước
Chương sau
Trang Dịch vừa mở cửa phòng tắm ra, một bóng đen lông xù tròn tròn liền xông tới, nháy mắt liền nhảy vào trong ngực hắn, ngay sau đó, chim lớn màu trắng cũng lại gần.

Bạch Hạc chân dài cổ dài, sau khi kéo thẳng cổ lên, mỏ gần như có thể chạm đến ngực Trang Dịch, thấy sóc con ở trên cánh tay Trang Dịch lăn qua lăn lại bán manh, Bạch Hạc cũng nhanh chóng dùng sức ấn đầu chim của mình lên người Trang Dịch, nhưng mà rất nhanh, Bạch Hạc lại rung rung lông vũ trên người nói: “Trang Dịch, trên người ngươi hình như có mùi gì là lạ.”

Trang Dịch sửng sốt, chuyện đầu tiên nghĩ đến chính là vừa rồi hắn cùng Lôi Tu ở trong phòng tắm như vậy làm cho hương vị lưu lại, khuôn mặt mới vừa bởi vì ra khỏi phòng tắm mà hạ nhiệt độ, xoát một cái lại đỏ lên, nghe được ngoài cửa truyền đến từng tiếng gõ cửa, Trang Dịch không kịp giải thích với Bạch Hạc, sau khi buông sóc con, Trang Dịch vừa vận dụng hồn lực cố gắng hóa thành gió tán đi mùi trên người, vừa đi đến trước cửa.

Sóc con đang lăn tận hứng, đột nhiên bị buông, sau một lúc ngạc nhiên, đang định nhảy lên đuổi theo, lúc này, cửa phòng tắm lại một lần nữa mở ra, thân thể cao lớn của Lôi Tu hạ xuống bóng đen, nhanh chóng bao trùm sóc con cùng Bạch Hạc.

Hai con ma thú chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại, ngẩng đầu liền nhìn thấy Lôi Tu đang từ trên cao nhìn xuống chúng nó, tuy rằng trên mặt không có biểu cảm rõ ràng gì, nhưng tư thái thả lỏng này, còn có ánh mắt lười biếng, thậm chí ánh mắt nhìn về phía chúng nó là thoáng hiện vài phần đen tối đắc ý, lập tức làm hai ma thú bất mãn.

Một mình ôm Trang Dịch vào trong phòng tắm lâu như vậy cũng quên đi, biết rõ chúng nó ở bên ngoài thúc giục gấp như vậy mà còn lôi kéo Trang Dịch không chịu buông, liên tục ngăn cản chúng nó đi vào!

Nghĩ vậy, sóc con lại càng thêm không vui, nó đi qua dùng thân thể nho nhỏ ngăn ở ngay trước mặt Lôi Tu, cái đuôi thật lớn dựng thẳng lên, nhe răng thị uy về phía Lôi Tu, Bạch Hạc đứng bên cạnh thấy thế, con mắt lập tức sáng lên, nó đứng giữa sóc con cùng Lôi Tu, hưng phấn mà qua lại đánh giá bọn họ, hận hai ma thú này không thể nhanh lên đánh nhau, như vậy nó liền có cơ hội thừa dịp trở thành lão đại ha ha ha ha!

Lôi Tu không chút để ý sóc con uy hiếp, thấy Bạch Hạc ở bên cạnh vui sướng khi người gặp họa, Lôi Tu chậm rãi nhếch nhếch khóe môi, nhìn về phía sóc con nói: “Trang Dịch đã nói với ta chuyện các ngươi gặp nhau lúc trước, nghe nói hắn có thể thu phục Tử Tinh Hoàng Điểu, là hoàn thành dưới sự giúp đỡ của ngươi?”

Không nghĩ tới Lôi Tu sẽ đột nhiên nhắc tới Tử Tinh Hoàng Điểu, sóc con nghiêng nghiêng đầu, suy nghĩ một lúc, sau đó gật gật đầu.

“Lấy cấp bậc lúc trước của ngươi, dám ôm Tử Tinh Hoàng Điểu cấp bốn, còn đưa nó cho Trang Dịch, cảm ơn ngươi.” Lôi Tu nói xong, thấy Trang Dịch đã mở cửa chậm rãi chiêu đãi Hàn chủ nhiệm của năm thứ ba Ellen vừa đi tới, cùng theo phía sau hắn là Lương An, hắn lập tức đi qua bên cạnh hai ma thú, đến ngồi cùng với Trang Dịch.

Sóc con ngạc nhiên, đúng lúc nó định lại nhảy qua đến bên cạnh Trang Dịch, kết quả đột nhiên, Bạch Hạc vẫn luôn thành thật đứng ở một bên ngăn cản nó: “Ngươi cùng Tử Tinh Hoàng Điểu là quan hệ như thế nào?”

Khuôn mặt Bạch Hạc là nghiêm túc trước nay chưa từng có, cái cổ thon dài dùng độ cong duyên dáng cúi xuống, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm sóc con, giống như muốn giám định nó trả lời là thật hay giả.

Sóc con hướng về phía Lôi Tu chớp chớp mắt, sau đó lắc lắc đầu.

“Không có vấn đề gì? Vậy tại sao con hổ kia lại nói ngươi từng ôm Tử Tinh Hoàng Điểu?!” Bạch Hạc nói xong, nghĩ đến dáng vẻ ngạo kiều kia của Tử Tinh Hoàng Điểu mỗi lần gặp mặt, nhất thời bi từ trong tim ra, nó đừng nói ôm, ngay cả chạm cũng chưa chạm được đến người Tử Tinh Hoàng Điểu một lần đâu!

Sóc con kỳ quái nhìn vẻ mặt bi phẫn của Bạch Hạc, giống như căn bản không hiểu vì cái gì mà nó muốn dò hỏi mấy vấn đề này.

Bạch Hạc nhìn sóc con dáng vẻ cái gì cũng không biết, hóa bi thành giận: “Từ lúc chúng ta gặp mặt đến bây giờ đã là quen biết tròn ba ngày, ba ngày qua chúng ta mỗi thời mỗi khắc đều ở cùng một chỗ, đứng trên cùng một mặt trận, ngươi sáng ta tối đối phó con hổ giảo hoạt kia, mỗi ngày ta đều có vô hạn bí mật chia sẻ với ngươi, đặc biệt là về Trang Dịch, loại chuyện nào ta không nói cho ngươi, không ngươi giỏi lắm… Vốn nghĩ đến ngươi chỉ là không biết nói chuyện mà thôi, không ngờ ngươi lại lừa gạt giấu giếm người vừa đơn thuần thiện lương lại đáng yêu như ta!”

Bạch Hạc nói xong, bởi vì cảm xúc quá kích động, cánh thậm chí còn vỗ vỗ vài cái, vỗ ra gió thổi loạn lông nhung trên người sóc con, kích thích đến mắt nó cũng gần không mở ra được.

Sóc con nhìn con chim lớn đột nhiên nổi điên này, lại nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu sóng vai ngồi bên kia, sóc con quýnh lên, quyết định không nhìn Bạch Hạc bật nhảy vọt sang.

Bạch Hạc thấy sóc con vậy mà ngay cả giải thích hoặc trấn an cũng không có, cứ như vậy vô tình nghĩ muốn rời khỏi, nó lập tức mặc kệ, giơ cánh ra, chặn đường đi của sóc con.

Sóc con đâm đầu vào trên cánh Bạch Hạc, lập tức choáng đầu hoa mắt đập xuống đất, thậm chí còn lăn hai vòng. Bạch Hạc thấy thế, tim nhảy dựng, đang định hỏi nó có sao không, ngay sau đó sóc con lập tức từ dưới đất đứng lên, bảo thạch màu lục trên đầu như ẩn như hiện lóe ra tia sáng…

Hai ma thú ở cửa phòng tắm làm ra động tĩnh lớn như vậy tự nhiên không dấu được bốn người đang nói chuyện, Trang Dịch quay đầu nhìn thoáng qua, thấy hai ma thú tuy rằng đánh đập vô cùng náo nhiệt, tiếng Bạch Hạc oa oa kêu loạn cũng vô cùng vang dội, nhưng mà chúng nó xuống tay có chừng mực, hai bên cũng không hề dùng hồn lực, vì thế Trang Dịch cũng mặc kệ chúng nó.

Đối với kết quả này Lôi Tu vẫn là vừa lòng nhất, để cho chúng nó tranh Tử Tinh Hoàng Điểu đi thôi, Trang Dịch là của hắn!

Lương An vẫn luôn ngồi ở bên cạnh Hàn chủ nhiệm không nói gì, Hàn chủ nhiệm ghé mắt nhìn hai con ma thú, mỉm cười nói với Trang Dịch cùng Lôi Tu: “Hạc trắng cao quý ninh nhã, Thiên Yêu Thần Ảnh Thử khát máu hung tàn, không ngờ chạm cùng một chỗ lại là dáng vẻ hoạt bát như vậy, nếu như không phải tận mắt thấy, sợ là ai cũng không tin.”

Trang Dịch nhất thời khẽ nở nụ cười: “Cá thể khác nhau đều có tính cách không giống nhau, mọi người thói quen dùng toàn bộ chủng tộc để đánh giá ma thú, thực ra mỗi cá thể chúng nó đều vô cùng đặc biệt, cũng giống như nhân loại chúng ta vậy, có hỉ nộ ái ố, không có tính cách cùng tư tưởng giống nhau.”

Hàn chủ nhiệm nghe vậy, tán thưởng gật gật đầu. Từ lời nói này của Trang Dịch là có thể nhìn ra sự tôn trọng của hắn cho ma thú, ma thú không phải kẻ ngốc, thực lực của Trang Dịch không bằng chúng nó, nếu không phải nhìn trúng Trang Dịch mạnh mẽ, như vậy rất có khả năng là bị tính cách bản thân Trang Dịch hấp dẫn mới bằng lòng sống chung một chỗ với hắn đi.

“Bất luận thế nào, là ma thú mạnh nhất trong ma thú cấp tám, Thiên Yêu Thần Ảnh Thử có thể sống chung với nhân loại, tóm lại thuộc về chuyện tốt, đáng tiếc sau một trận chiến ngày ấy, tất cả đám ma thú trong đảo ma thú kia đều nhân lúc nhân loại chiến đấu với dị ma mà chạy thoát…” Hàn chủ nhiệm nói xong, có vài phần tiếc hận.

Ma thú có thể sống sót đến lúc này, thực lực không có chỗ nào mà không phải là tinh anh trong ma thú, Ellen chăn nuôi ma thú trong đảo ma thú nhiều năm như vậy là để cho học sinh trong học viện có cơ hội thu phục chúng, tăng cường thực lực, hiện giờ ma thú chạy trốn, nhiều năm tỉ mỉ chăm sóc tất cả đều thành hơi nước.

Trang Dịch thấp giọng khuyên giải an ủi Hàn chủ nhiệm vài câu, Hàn chủ nhiệm cũng rất nhanh phục hồi tinh thần, sang sảng cười: “Những cái này tạm thời không nhắc tới. Trang Dịch, tuy rằng ngươi là học sinh Ellen, lúc Ellen gặp nạn giúp đỡ là chuyện theo lý thường cần phải, nhưng mà… Ta vẫn đại biểu trường học, chân thành cảm tạ tất cả những việc ngươi làm cho Ngự Hồn điện, làm cho học viện. Hơn nửa năm trước lúc gặp ngươi đã biết ngươi thiên phú cực cao, tương lai nhất định tiền đồ vô lượng, nhưng mà tuyệt đối không ngờ đến, ngươi có thể ở trong mấy tháng ngắn ngủi, đi tới một bước ngày hôm nay, hôm nay vốn phải là ngươi cùng hiệu trưởng gặp mặt nói chuyện, đáng tiếc hiệu trưởng bước vào bình cảnh, đánh lên cấp cao hơn, bởi vậy không tiện gặp người, liền do ta đến đây.”

Trang Dịch nghe vậy, lập tức thẳng sống lưng nói: “Chủ nhiệm khen nhầm, đội săn ma có thể có ngày hôm nay, tuyệt đối không phải là công lao của một mình ta. Bất luận là ta, hay là mỗi người trong đội săn ma, ở trong trận chiến đấu này, đều giống như những người liều mạng đem hết toàn lực dâng ra tất cả sức mạnh của bản thân để chiến đấu kia, chúng ta cũng chỉ là gắng hết sức làm những việc chúng ta nên làm mà thôi.”

“Ngươi có thể có tâm thái tốt như vậy, lão sư thật vui mừng.” Hàn chủ nhiệm cười nói, “Hi vọng ngươi có thể luôn luôn giữ vững một lòng như vậy tiếp tục tiến lên, lúc trước có thể dùng ngươi làm học sinh trao đổi đến Ellen, thay đổi thế cục bộ phận Tây Bắc, là vinh hạnh của nơi này, hi vọng sau khi ngươi trở lại Bardon, cũng có thể mang lại cho người bên kia vận may cùng thắng lợi như vậy.”

Đột nhiên nghe được tên Bardon, Trang Dịch ngẩn ra, Hàn chủ nhiệm tiếp tục nói: “Đó cũng là chuyện thứ hai hôm nay ta muốn nói cho ngươi. Lúc vừa mới nghỉ đông, đại chiến dị ma còn chưa bùng nổ, phía trường học từng thu được tin tức đến từ Bardon, hi vọng ngươi có thể trở về, đáng tiếc lúc đó ngươi đã rời trường, sau này dị ma thường xuyên xuất hiện, Ellen mất liên hệ với bên ngoài, rốt cuộc không thu được tin tức từ Bardon.”

“Học viện Bardon có nói vì sao gọi ta trở về không?” Trang Dịch hỏi.

Hàn chủ nhiệm lắc lắc đầu: “Không có.”

Trang Dịch lập tức cẩn thận nhớ lại trong đầu, căn cứ trí nhớ kiếp trước, trong thời gian nghỉ đông năm ba… hình như cũng không có chuyện lớn gì xảy ra, duy nhất có ấn tượng, chính là Thượng Thanh Vân vốn chỉ là nhân vật phong vân trong niên cấp đại phóng dị thải, một phát nhảy vọt lên thành lãnh tụ của học sinh trong học viện.

Nghĩ vậy, Trang Dịch chợt cảm thấy hắn nên trở về Bardon một chuyến.

Thế cục Tây Bắc bên này cơ bản ổn định lại, Ngự Hồn điện cùng Ellen ngăn cản dị ma tấn công, lấy được thành tích tốt là tiêu diệt sạch quân địch, trong khoảng thời gian ngắn dị ma hẳn là không thể lại tấn công một lần nữa. Đã xảy ra chiến dịch lớn như vậy, Ellen cần phải có đầy đủ thời gian để chỉnh đốn trong trường, các lão sư trong thời gian ngắn sẽ không lên lớp, học kỳ hai năm thứ ba sắp qua một nửa, Trang Dịch cũng không tất yếu lại ở lại, rời Bardon một năm, cũng không biết trường học cũ ra sao, nghĩ đến những học sinh còn ở Bardon kia, trong lòng Trang Dịch cũng sinh ra vài tia nhớ nhung.

Hàn chủ nhiệm nói hết những lời nên nói xong, cùng Trang Dịch nói chuyện phiếm vài câu liền đứng dậy tính toán rời đi, trước khi đi, Lương An vẫn luôn yên lặng đi theo ở bên người Hàn chủ nhiệm nói: “Lão sư, ta còn có chút chuyện muốn nói với Trang Dịch, có thể chứ?”

“Đương nhiên.” Hàn chủ nhiệm nở nụ cười, rời đi trước.

Lương An xoay người, nhìn mặt Trang Dịch cùng Lôi Tu một lúc, hắn há miệng, rõ ràng chuẩn bị thật lâu, đáng tiếc lời nói đến bên miệng lại nuốt trở vào, Trang Dịch thấy dáng vẻ này của Lương An, dẫn đầu nói: “Lương An… xin lỗi.”

Lương An nghe vậy, nhìn Trang Dịch, cuối cùng nhụt chí nói: “Trang Dịch, thật ra ta đã sớm biết thân phận của ngươi. Ngay từ đầu rất ngạc nhiên, thế nên không chịu tin tưởng, nhưng mà từ sau khi có nghi ngờ, càng nhiều dấu vết để lại đều lộ ra chuyện ngươi đã từng là bạn học của ta, thực ra, ngươi cũng có tính toán cố ý để cho chúng ta phát hiện đúng không?”

Trang Dịch ngẩn ra, chậm rãi gật gật đầu.

Hồn sư ba hệ có thể phát huy ra uy lực lớn hơn hồn sư bình thường rất nhiều, thường xuyên trải qua chiến đấu sinh tử với đội săn ma, ở thời điểm mấu chốt, vì bảo vệ mình cùng với mọi người, Trang Dịch tự nhiên không lại nương tay.

Lương An nhìn dáng vẻ có chút áy náy của Trang Dịch, lại nhìn Lôi Tu dùng tư thế bảo vệ đứng bên người hắn, đang mắt cũng không chớp nhìn mình chằm chằm, bị đội trưởng nhìn chằm chằm như vậy, Lương An thật sự cảm thấy rất áp lực, hắn nhịn không được cười nói: “Kỳ thật không ít người trong đội săn ma cũng đã nhận ra không thích hợp, bởi vì chưa từng sống cùng với ngươi, thế nên sẽ không nghĩ quá nhiều, lúc này sau khi biết chân tướng, rất nhanh đều có thể hiểu được. Mấy ngày ngươi thâm nhập tu luyện này, tất cả mọi người rất quan tâm ngươi, vốn nghĩ muốn theo bên cạnh ngươi, đáng tiếc đội trưởng cùng hai ma thú kia trông chừng, căn bản không để cho mọi người tới gần đâu.”

Lương An nói xong, quay sang Trang Dịch chớp chớp mắt.

Mặt Trang Dịch nóng lên, ngẩng đầu nhìn Lôi Tu, sau khi ánh mắt tiếp xúc với ánh mắt Lôi Tu, chuyện vừa làm trong bồn tắm nửa giờ trước lại lập tức hiện ra trong đầu, mặt Trang Dịch càng đỏ hơn.

Lương An khó được nhìn thấy dáng vẻ Trang Dịch ngượng ngùng như vậy, nghĩ đến tình hình lần đầu tiên gặp Trang Dịch lúc trước, lại nghĩ đến những mưa gió trên một đường đi tới này, Lương An nói: “Như vậy… kế tiếp, có tính toán gì hay không?”

Vừa rồi lúc Hàn chủ nhiệm nói chuyện Lương An cũng có ở bên cạnh nghe, vẻ mặt Trang Dịch bị Lương An vốn cẩn thận nhìn thấy, bởi vậy mới có câu hỏi như vậy.

Trang Dịch bị Lương An nhìn thấu tâm tư, nói thẳng; “Ta định quay về Bardon một chuyến.”

“Đội trưởng cũng đi sao?”

“Ừ.” Lôi Tu gật gật đầu.

Tuy rằng thân phận của Trang Dịch đã lộ, nhưng chuyện của Lôi Tu còn chưa nói ra, dù sao đối với quá khứ của Lôi Tu, bất luận là Trang Dịch hay bản thân Lôi Tu đều còn chỉ hiểu biết nông cạn, Lôi Tu không có trí nhớ về nguồn gốc luồng năng lượng trong cơ thể, Trang Dịch cũng không thể nào giải thích được ngoại hình cùng hồn lực cực giống cường giả đứng đầu đại lục Lôi Tu của Lôi Tu.

Đồng thời, so với triệu hoán sư, chuyện ma thú biến thành người này lại càng không thể tưởng tượng, hậu quả khi bị lộ ra, còn nghiêm trọng hơn xa so với Trang Dịch đã nghĩ.

Bất luận thế nào, Trang Dịch vẫn là một nhân loại chính tông, nhưng ma thú lại không giống. Quan hệ giữa ma thú với nhân loại cho tới nay đều ở trong trạng thái vô cùng căng thẳng, hồn sư trời sinh cần săn ma thú trở thành hồn thú, hoặc đi săn giết ma thú xâm chiếm đất đai của nhân loại, cứ việc hiện giờ bởi vì có dị ma làm cho quan hệ giữa hai bên có chút dịu đi, nhưng ai cũng không thể cam đoan sau này giữa nhân loại cùng ma thú sẽ ra sao.

Ma thú có thể biến thành người, có thể lẫn vào nhân loại dẫn đầu nhân loại đánh nhau, hơn nữa thậm chí ngay cả hồn sư cấp chín cũng không thể phát hiện, một khi chuyện này bị vạch ra, chỉ sợ sẽ mang đến khủng hoảng cùng cảm giác nguy cơ cho không ít người. Cứ việc Trang Dịch cùng Lôi Tu tín nhiệm đội săn ma, nhưng cũng không nhất định phải nói cho bọn họ chuyện mà ngay cả bản thân hai người cũng không xác định, làm cho thành viên đội săn ma rơi vào bối rối.

Mà lúc này, Lương An nghe nói Trang Dịch cùng Lôi Tu muốn về Bardon, trên mặt rất nhanh hiện lên một tia khó xử, nhưng cũng rút đi cực nhanh, Lương An ngẩng đầu đang định mở miệng, đúng lúc này, Lôi Tu nói: “Ta cùng Trang Dịch đi về trước, các ngươi tiếp tục ở lại Ellen, đợi tin tức của chúng ta mới quyết định.”

Lương An sửng sốt: “Như vậy sao được, đội săn ma là một chỉnh thể…”

“Chúng ta chỉnh thể thể hiện ở phương diện mọi người đoàn kết một lòng, tuyệt không có chỉ tách ra đã giải tán.” Cách nghĩ của Lôi Tu cũng đúng ý Trang Dịch, Trang Dịch nhìn Lương An nói, “Cũng giống như tâm tình của chúng ta sau khi biết Bardon có thể gặp chuyện vậy, nghĩ hết biện pháp nhanh chóng quay về, trong đội săn ma có không ít thành viên là học sinh Ellen hoặc là cư dân những thành thị phụ cận thành Phi Sương, hiện giờ đúng là lúc Ellen cần các ngươi nhất, các ngươi phải làm, đó là ở lại, tận một phần tâm ý với học viện. Mà ta cùng Lôi Tu, tuy rằng chỉ có hai người đi, thế nhưng đừng quên, Mạc Vi An cùng Trương Thừa Lạc cũng ở trung tâm đại lục, biết đâu chúng ta có thể gặp phải.”

“Nhưng bọn họ là hai vị hồn sư cấp tám, các ngươi… Từ Ellen đến Bardon, đoạn đường này đi chỉ riêng ngồi xe đã phải mất mấy chục ngày, hiện tại thành thị bốn phía bị hủy, đường đi chỉ sợ cũng bị che lấp, không thể ngồi xe đi, đi về không chỉ có thời gian dài, còn có thể gặp phải càng nhiều nguy hiểm…” Nói xong, Lương An càng thêm lo lắng, “Không được, đội săn ma nhất định phải đi theo các ngươi trở về.”

“Ngươi quên còn có ta, chẳng lẽ ngươi cho là ta sẽ vứt bỏ Trang Dịch ở lại Ellen với các ngươi sao…” Bạch Hạc rốt cuộc đùa giỡn với sóc con xong không biết đã xông tới từ lúc nào, cái đầu tròn tròn trơn trơn chen vào giữa ba người cạc cạc kêu.

Lương An cũng không biết Bạch Hạc đang nói cái gì, đang định hỏi lại, đúng lúc đó, sóc con cũng nhảy lên một cái chạy tới, kỳ quái là, lúc này nó không nhảy vào ngực Trang Dịch nữa, mà là nhảy lên lưng Bạch Hạc.

Bạch Hạc cảm giác trên người có thêm cái gì, lập tức vỗ cánh quái kêu vẩy vẩy, ý đồ làm sóc con rơi xuống, sóc con thấy thế, lập tức dùng móng vuốt linh hoạt bắt lấy mấy cọng lông trên đỉnh đuôi Bạch Hạc, dùng nó cố định thân thể mình.

Bạch Hạc quay đầu nhìn liền thấy mấy cọng lông còn sót lại kia của mình rõ ràng đang bị sóc con túm lấy, lập tức đau lòng oa oa kêu bậy lên, rất sợ mấy cọng lông kia cũng rụng, mà sóc con vừa túm lông đuôi Bạch Hạc không để cho mình rơi xuống, một bên còn quay đầu nheo mắt nhìn về phía Trang Dịch, thoạt nhìn giống như đứa trẻ đang khoe ra cái gì đắc ý vậy.

Trang Dịch bất đắc dĩ nhìn hai ma thú giống như trẻ con này, nói lại lời Bạch Hạc cho Lương An nghe.

Lương An nhìn hai con ma thú cấp tám, lại thêm thực lực bản thân Trang Dịch cùng Lôi Tu cũng không tầm thường, cuối cùng bị khuyên phục, cẩn thận dặn dò Trang Dịch những chuyện trên đường đi phải chú ý.

“Yên tâm đi, chỉ là tạm thời tách ra mà thôi, sớm hay muộn sẽ có một ngày gặp lại.”

Hai ngày sau, Trang Dịch cùng Lôi Tu tham gia lễ truy điệu Ellen tổ chức cho những người hy sinh trong chiến đấu, nhìn lãnh đạo Ellen đứng trên đài, dùng giọng điệu nặng nề chậm rãi nói lại chiến dịch lần này, Ellen hy sinh bao nhiêu sinh mệnh tuổi trẻ, sau khi tên, tuổi, lớp cùng các tin tức liên quan của từng người từng người được báo ra, Trang Dịch kinh ngạc phát hiện, trong mấy nghìn người chết đi này, vậy mà có không ít người hắn quen biết.

Hắn vẻn vẹn chỉ ở lại Ellen nửa năm, có lẽ cũng không có quá nhiều thâm giao với các học sinh, nhưng ngày thường ở cửa ký túc xá, cửa căn tin, cửa lớp, hai bên ngẫu nhiên có gặp mặt, những người hắn nghĩ chưa từng được hắn chú ý kia, sau khi từng người từng người được báo ra, Trang Dịch mới phát hiện, bên cạnh có nhiều người như vậy, trong lúc vô tình, cứ như vậy rời đi.

“… Trừ những người này ra, đại chiến lần này còn có rất nhiều người chúng ta không biết, chết ở trên chiến trường, bọn họ không để lại tên, không để lại bất cứ tin tức, thậm chí, có lẽ ngay cả thi thể cũng không để lại.

Hôm nay chúng ta may mắn đứng ở chỗ này, chúng ta sống sót, tắm rửa ánh mặt trời chiếu rọi, cảm nhận sinh mệnh tươi sống của mình, nhưng cũng có thể ngày mai, một người khác sẽ lại đọc tên từng người từng người chúng ta ra như vậy…

Dị ma tạm thời bị đuổi đi, nhưng chúng nó còn chưa chết hết, trừ Tây Bắc ra, địa vực khác nhất định cũng gặp phải dị ma tấn công mãnh liệt. Đối với chuyện này, chúng ta chỉ có thể lấy ra dũng khí, đến bảo vệ quê nhà của chúng ta.

Ngày mai của nhân loại liền trông chờ các ngươi, các con của ta. Hy vọng vận may cùng với các ngươi cả đời, hy vọng cuối cùng hạnh phúc cùng hòa bình sẽ trở về.”

Hiệu trưởng ở trên đài dùng âm thanh già nua khàn khàn nói xong, dưới đài không ít người vừa khóc vừa vỗ tay, không chỉ vì hiệu trưởng cổ vũ, cũng vì những sinh linh đã hy sinh kia.

Trang Dịch cùng Lôi Tu đứng ở giữa đội ngũ, tham gia toàn bộ lễ truy điệu, bọn họ dự tính ngày mai lên đường, hôm nay là ngày cuối cùng bọn họ ở lại Ellen.

Mãi cho đến khi lễ truy điệu kết thúc, tâm tình Trang Dịch đều nặng trịch, giống như có cái gì đè lên làm hắn không thở nổi vậy.

Lôi Tu nhìn dáng vẻ mất hồn mất vía của Trang Dịch, cầm tay hắn, cúi đầu thân thiết nhìn hắn.

Trang Dịch ngẩng đầu nhìn Lôi Tu một cái: “Ta không sao… Chỉ là, nhớ tới một vài chuyện mà thôi.”

Trang Dịch nói xong, trong đầu nhớ đến những hồn sư chết ở trong Trung tâm kiểm trắc hồn sư ngày ấy: “… Những người đó, cách thắng lợi chỉ có một bước xa, chỉ cần sống qua một lần kia thì bọn họ hiện tại đều còn sống.”

Lôi Tu hiểu được Trang Dịch chỉ là chuyện hiệu trưởng Ellen vì ép lộ những người bị dị ma mua chuộc ở Ellen, bởi vậy giả vờ trúng độc, do đó làm cho không ít hồn sư Ellen hy sinh.

Hắn nhìn dáng vẻ buồn bực của Trang Dịch, lúc này đây, thái độ của Lôi Tu không như bình thường theo ý Trang Dịch an ủi hắn, ngược lại nói: “Nhưng mà, nếu như không có bọn họ hy sinh, hôm nay người đứng ở nơi này, có thể sẽ giảm đi một nửa… Người của dị ma như trước ẩn nấp trong đám người, thậm chí cuối cùng sẽ dẫn đến toàn bộ Ellen đều biến mất ở trên đại lục.”

“Ta hiểu.”

Đạo lý này, Trang Dịch tự nhiên hiểu được: “Vì phần lớn người mà hy sinh một bộ phận nhỏ, đúng không? Nhưng mà…”

“Đây chính là chiến tranh.” Lôi Tu đưa tay, mềm nhẹ chỉnh lại mái tóc bị gió thổi loạn cho Trang Dịch, “Có đôi khi ngươi sẽ cảm thấy, hy sinh như vậy là không công bằng với người chết đi, nhưng Trang Dịch, biết rõ Ellen sẽ xảy ra chuyện, lúc trước ngươi vẫn muốn làm học sinh trao đổi đến nơi này; biết rõ lấy thực lực lúc ấy của ngươi đi chữa trị đại trận phòng ngự, có khả năng sẽ phản phệ mà chết, ngươi cũng muốn mạo hiểm đi làm. Lúc đang làm những việc này, ngươi chính là đang đứng trên lập trường của những người trong một bộ phận nhỏ đó, lúc đó, ngươi có cảm thấy không công bằng không?”

Trang Dịch nghe vậy, nhất thời ngẩn ra.

“Vì bảo vệ thứ trong lòng muốn bảo vệ, chúng ta đều có bản năng phấn đấu quên mình.” Lôi Tu nói, thanh âm trầm thấp dịu ngọt quanh quẩn bên tai Trang Dịch, hóa thành một dòng nước ấm, tràn vào trong tim hắn, tan vào xương máu.

Ngày tiếp theo, Trang Dịch cùng Lôi Tu mang theo hai con ma thú, tạm biệt đội săn ma cùng Ellen, bước lên con đường trở về học viện Bardon.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.