Đi được ước chừng hơn một giờ, làn da lộ ra bên ngoài của mỗi người đều bị gió quét qua đến đau, khí hậu khô ráo khiến thành viên đội săn ma dưỡng thương hơn mười ngày ở Ngự Hồn điện, đã mơ hồ có chút quen thuộc cuộc sống nơi đó cảm thấy cực kỳ khó chịu, may mà lần này đi ra bọn họ mang theo đủ nước.
Vừa chia sẻ túi nước với đồng đội vừa tiếp tục bước đi, tranh thủ trước khi trời tối đen tới được thành thị tiếp theo, đúng lúc này, một hồn sư đi tuốt phía trước phụ trách điều tra chợt dừng bước lại, chỉ vào một mảnh bóng đen ở phương xa nói: “Có tình huống.”
“Làm sao vậy?” Mạc Vi An lập tức hỏi, sau đó đứng ra nhìn phía hồn sư kia đang chỉ.
Hắn là hồn sư cấp tám, thân thể cùng tinh thần lực đều đã được cường hóa, năng lực cảm ứng tự nhiên mạnh hơn đại đa số người khác. Hắn chăm chú nhìn mảng bóng đen khả nghi kia một lúc lâu, biểu tình trên mặt cũng dần dần xảy ra biến hóa.
Trang Dịch nhìn biểu tình từ bình tĩnh ban đầu dần dần biến thành kinh ngạc thậm chí không thể tin, cuối cùng lại hơi hơi nhíu mày của hắn, cứ nhìn chằm chằm vùng bóng đen kia chậm chạp không nói lời nào, thấy tất cả mọi người dừng bước lại chờ Mạc Vi An, Trang Dịch thấp giọng hỏi: “Làm sao vậy, là cái gì?”
“Học trưởng…”
Trang Dịch sửng sốt, vận chuyển hồn lực trong cơ thể, lợi dụng đôi mắt hồn thú cấp bảy Thôn Thiên Cự Ưng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-trieu-hoan-su/2252014/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.