Hành động của Diệp Lăng làm Lâm Vũ Tình vô cùng sợ hãi, nàng căn bản không có tâm lý chuẩn bị, cơ thể dại ra, từ nhỏ cho tới bây giờ nàng chưa từng bị nam nhân hôn.
Hơn nữa nhìn Diệp Lăng tựa như một con sói, chắc chắn không phải chỉ là hôn môi đơn giản như vậy.
Trong chớp mắt, trong lòng Lâm Vũ Tình vô cùng rối loạn, bối rối, Diệp Lăng lúc này như một con sói bỏ đói lâu ngày, khiến trong lòng nàng bỗng dâng lên một loại cảm giác sợ hãi.
Trước kia Diệp ca đâu có như thế!
“Diệp ca, không muốn...”
Mắt thấy Diệp Lăng lại hôn lên môi nàng một cái, Lâm Vũ Tình theo bản năng quay đầu né tránh.
Cái lắc đầu né tránh làm môi Diệp Lăng trực tiếp hôn lên khuôn mặt trắng nõn của nàng.
Cảm nhận được hơi thở gấp gáp của Diệp, Lâm Vũ Tình toàn thân từ trên xuống dưới đều tràn đầy cảm giác tê dại, khiến cho nàng vô lực.
Tuyệt đối không thể như vậy!
Môi Diệp Lăng lại tìm đến môi Lâm Vũ Tình hôn ngấu nghiến, bàn tay từng bước mò lên hai song phong của nàng.
Không thể không nói, Lâm Vũ Tình tuy là không có to bằng Trần Nghiên, nhưng cũng rất vừa tay, vô cùng hoàn mỹ, cực kỳ co dãn, cũng bởi vì nàng xuyên mặc lấy một cái áo lót bó sát, ép hai ngọn song phong của nàng vào, làm cho đôi bạch thỏ vô cùng săn chắc.
“Không được!”
Đúng lúc này, Lâm Vũ Tình bắt được đôi tay của Diệp Lăng, đôi mắt đẹp rưng rưng nhìn lấy Diệp Lăng, khẩn trương nói:
“Diệp ca, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-tien-de-trong-sinh/130723/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.