Và thế là hai người Khải Minh Tiểu Sầu cứ thế loay hoay tìm cách để vào trong đó, nhưng ngặc nổi gần nửa ngày trôi qua mà vẫn không thể nào tìm được lối vào hoặc một nơi nào đại loại thế.
"Bà nó, thứ này không có lối vào à?" Khải Minh nổi quạu càu nhàu, hắn đã mất rất nhiều thời gian ở đây rồi, vàng tuy tốt nhưng tốt bằng nhị phẩm Đan dược không?
"Các anh em, hủy thứ này đi." Vì trời rất nhanh sẽ tối nên hắn không quan tâm bên trong có người không, cứ hủy rồi tính sau.
Còn về tại sao là đồ của người ta mà lại xem như của mình, muốn hủy là hủy, vâng, ở đất của ai là của người đó nha.
Theo địa giới tông môn, khu vực hiện giờ vẫn thuộc về Đại Việt phái nên......!
Mà lý do thật sự ở chỗ thứ này muốn sửa chữa tốn phí hơn tỷ, vả lại trạng thái không thể tiếp tục phi hành, qua đó có thể đoán rằng thứ này ắt hẳn đã phế, mà phế thì đập làm phế liệu thôi.
"Chưởng phái, bọn họ là ai vậy?" Tiểu Sầu kinh ngạc khi bất chợt xuất hiện mười người ở xung quanh, khí thế của những người này làm cho tiểu Sầu đổ mồ hôi ướt cả lưng.
Đơn giản hơi kinh khủng!
Tất cả mười người đều giống y như nhau, từ đầu đến chân, từ trang bị đến chiều cao ngoại hình, không khác bất cứ thứ gì, bọn họ tay cầm một thanh thương màu trắng bạc rất đẹp, trên người mặc một bộ giáp màu trắng bạc, giày trắng bạc, mũ hộ trắng bạc, giáp tay giáp chân trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-the-luc-khoi-tao/456931/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.