"Không nhiều lời, ta bảo tiểu Sầu thì cứ gọi tiểu Sầu, nghe rõ chưa?" Khải Minh bộ dáng cao thâm nói, hắn thật ra cũng không muốn lần đầu đặt tên cho người khác lại bị phản bác.
"Nhưng ta phản đối cái tên này.... " Tiểu Sầu sầu khổ nói, tại sao không sử dụng tên khác cho hắn mà nhất định phải dùng từ Tiểu.
"Phản đối vô hiệu, đi theo ta tìm kiếm đệ tử!" Không đợi tiểu Sầu nói hết, hắn ngay lập tức nói một câu liền bước đi khỏi khu vực của cây cổ thụ.
"Tìm kiếm đệ tử?" Tiểu Sầu khó hiểu hỏi.
"Đúng vậy, chỉ cần tìm được thêm hai người, nhân sinh của chúng ta sẽ thay đổi!" Khải Minh dừng lại, ngước mắt nhìn lên bầu trời, dáng vẻ tựa như là đang chờ đợi một điều gì đó.
Sau một lát hắn lại tiếp tục cất bước bước đi, chuyện quan trọng phải nhanh hoàn thành, còn về vấn đề nhân sinh thì..... khụ khụ... để sau a.
Tiểu Sầu không hiểu là hắn đang nói gì, thấy hắn đang dần đi xa xa thế là cũng nối gót bước đi theo hắn.
Có một điều mà Tiểu Sầu hắn cảm thấy rất ư là lạ!
Đó chính là hai người bọn họ đã đi rất xa rồi, khoảng cách tuy không xa lắm với cây cổ thụ, nhưng mà xa hơn vị trí mà hồi sáng hắn bỏ đi, thậm chí là đúng ngay phương hướng mà lúc sáng hắn đi, nhưng không hiểu tại sao lại không thấy bất kỳ một con Yêu thú nào, thậm chí cả Hung thú cũng không thấy.
"À mà quên mất ta chưa hỏi, tiểu Sầu, ngươi tu vi gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-the-luc-khoi-tao/271209/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.