Chương trước
Chương sau
Hiện tại đối với nhóm người, phương tiện ô tô dùng để di chuyển của bọn họ đã không thể dùng được, do đó bọn họ chỉ có thể cuốc bộ hoặc chờ xe sửa xong.

Nhưng dù có xe hay không chăng nửa, bọn họ đưa ba vị Đại Tông Sư kia trở về cũng chưa chắc cứu được, và vừa rồi họ thấy hai người Khải Minh thi triển trang bức trước mặt, nên liền ôm tâm lý may mắn thử xem, lợi hại như vậy cứu người ắt hẳn cũng không kém.

Mà nói thật ra, với tình cảnh hiện giờ, nhóm người họ đã không biết phải làm gì tiếp theo.

Đoàn người có tất cả bốn mươi mốt người, tất cả có vẻ như đều là quân nhân, trong đó vị đội trưởng kia có thực lực đến Luyện Linh hậu kỳ, những người khác trừ hai Luyện Linh sơ kỳ, mười Luyện Thể, còn lại đều yếu ớt ở cấp Tôi Thể.

Phải biết, với độ tuổi của bọn họ, cấp bậc cảnh giới này trông vô cùng thấp, và cũng qua việc này, Khải Minh đoán rằng đoàn người này có thể không đến từ thế giới này, mà rất có thể từ một thế giới khác.

Dẫn chứng chính xác nhất chính là cơ thể của bọn họ, tất cả đều còn quá nhiều tạp chất cùng yếu đuối, căn bản không được linh khí tẩy rửa trong thời gian dài.

"Căn cứ của các người cách đây bao xa?" Lúc nãy bọn họ nói chuyện với nhau Khải Minh cũng nghe rất rõ, do đó hắn liền không quanh co mà hỏi ngay việc mình cần.

"Căn cứ của chúng tôi cách nơi đây khoảng một trăm năm mươi cây số." Tuy không biết Khải Minh hỏi vấn đề kia làm gì, nhưng tên đội trưởng kia vẫn trả lời, nhưng hắn không nói đến căn cứ ở hướng nào hay vị trí cụ thể, thậm chí cả số lượng thực lực, dù cho Khải Minh có tiếp tục hỏi hay dùng bất cứ thủ đoạn nào, tên đội trưởng đoàn người đã hạ quyết tâm Tử ngôn cho đến cuối cùng.

Hắn trả lời khoảng cách đại khái chỉ vì muốn Khải Minh giúp cứu người, nếu không có chết hắn cũng chết cùng những thông tin kia.

Là một quân nhân, giữ được bí mật mới giữ được đất nước, giữ được chính con người mình.

"Nếu vậy, về chỗ bọn ta trước đi." Nghe vậy, Khải Minh tiếp tục liếc qua đám người rồi ra một dấu hiệu với tiểu Sầu, tiếp đó hắn lập tức phi thân rời khỏi đây.

"Tông Thánh?" Nhìn thấy Khải Minh chớp mắt rời khỏi đây, đám người lặp tức lâm vào sững sốt cùng khó tin. ngôn tình ngược

Với tốc độ này,..... không thể sai được chính là Tông Thánh.

Sau khi Khải Minh rời đi, tiểu Sầu tiến tới đám người, hắn lấy ba viên đan dược chữa thương đến cho ba người kia, sau khi dùng đan dược ba người bọn họ liền có khí sắc tốt hơn nhiều, sức khỏe cũng dần hồi phục chứ không hấp hối như lúc nãy.

Sau đó tiểu Sầu liền cho bọn họ thu thập một chút, tiếp đó liền hướng dẫn bọn họ đi theo sau mình, hướng về Long thành.

Do Long thành cách nơi này cũng không xa, đâu đó cũng hơn năm mươi cây số, vì thế, trời chưa tối bọn họ liền đến nơi.

"Một tòa thành trì?"

"Thật không ngờ sau cánh cổng kia lại có một thế giới lớn như vậy, ngay cả văn minh cổ đại cũng có?"



"Đây chắc chắn là khám phá gây nên thế giới oanh động."

Đoàn người sau khi đến Long thành liền biểu hiện ra rất nhiều cảm xúc, có kinh ngạc, ngây người, không thể tin, hưng phấn, ngổn ngang, sợ hãi.....

"Sắp xếp ổn thỏa cho bọn họ rồi đưa một số người có quyền nói chuyện lên chỗ ta." Biết tin tiểu Sầu trở về, Khải Minh liền truyền đến cho hắn một câu nói qua lệnh bài.

Riêng tên Khải Minh, lúc này hắn đang tại thư phòng phủ thành chủ mà mổ xẻ chiếc máy bay không người lái kia.

"Ầy, thật sự đông đến vậy?" Nhìn đến những mạch điện nổ vỡ vì quá lạnh, Khải Minh âm thầm líu lưỡi.

Qua quan sát, chiếc máy bay này được phát triển rất hiện đại, hiện đại có thể nói là chống được nước và nhiệt độ cao, thậm chí cũng có thể an toàn hoạt động trong âm 50 độ, nhưng tiếc thay bên ngoài hiện giờ đã đến 99 độ âm.

Đoàn người lúc trước nếu không được tiểu Sầu đưa mỗi người một bộ quần áo giữ ấm, bảo đảm khi đến Long thành bọn họ liền ngỏm.

Mà điều này cũng gây cho đoàn người kia tò mò, tại sao hướng đi là hướng tây mà, băng tuyết thế từ đâu ra?

Băng Tuyết không phải từ phía bắc hoặc phía nam sau, tại sao đi hướng tây liền có Băng Tuyết.

Đối với việc này Khải Minh cũng không biết rõ, thế giới này quá mịa nó đáng sợ, vì thế chuyện gì cũng có thể xảy ra cùng vô lý.

Thế là mò mẫm mà không ngủ cả đêm, Khải Minh hắn cuối cùng cũng hủy đi chiếc máy bay không người lái này.

Ân! Mở ra sửa mạch điện, sửa thì đã xong, nhưng bà nó hắn không biết đường ráp lại.

Thế là..... hủy!

.......................

"Các vị có thể nói rằng, các vị đến từ đâu không, muốn hợp tác hoặc ngoại giao làm bạn, chí ít cũng phải biết nhau chứ?" Nhìn đội trưởng cùng hai phó đội trưởng của nhóm người, Khải Minh mỉm cười hỏi.

"Chưởng phái nói cũng đúng, chúng tôi cũng biết về ngài và xác nhận nơi này, do đó tôi sẽ thay mặt cho tất cả mà giới thiệu.

Chúng tôi đến từ Đông Dương, một quốc gia ở bên kia cánh cổng Hoàng Kim.

Trước đây, khu vực của chúng tôi bỗng nhiên xuất hiện một cánh cổng rất lớn, lúc đó bên trong cánh cổng liền đi ra một số dị thú tấn công chúng tôi, sau một thời gian chống cự với vô số tổn thất, chúng tôi đã chiến thắng, sau đó bởi vì muốn trị tận gốc mối nguy này, chúng tôi liền cử một đại bộ đội tiến vào trong cánh cổng, không ngờ sau cánh cổng ấy là một thế giới vừa rộng lớn, vừa xinh đẹp mà cũng rất nguy hiểm như vậy."



Đội trưởng của đoàn người, Đại Úy Quách Linh hướng Khải Minh nghiêm túc nói.

"Thế giới hiện tại của mấy vị có hệ thống tu luyện?" Khải Minh sau khi nghe xong lại tiếp tục hỏi.

"Về việc tu luyện, chúng tôi cũng chỉ mới bước vào quá trình tu luyện khoảng ba trăm năm mà thôi, ba trăm năm trước thế giới chúng tôi vẫn là một thế giới với nền khoa học kỹ thuật đứng đầu, bỗng chốc một ngày kia, toàn thế giới liền xuất hiện rất nhiều những vết nứt khác nhau, từ những vết nứt ấy tuôn ra vô số linh khí, kể từ đó hệ sinh thái toàn thế giới biến đổi mạnh mẽ, con người dần dần mất đi vị trí đứng đầu của chuỗi thức ăn hành tinh, dấu hiệu yếu thế cũng dần dà hiện rõ.

Một thời gian sau đó, rất nhiều bí cảnh từ những vết nứt đó mở ra, mang theo vô số cơ duyên cùng công pháp hướng dẫn tu luyện, từ đó con người chính thức bắt đầu quật khởi trở lại.

Hệ thống tu luyện của chúng tôi được gọi theo từng cấp độ như sau: Võ Đồ, Võ Sư, Đại Võ Sư, Tiểu Tông Sư, Tông Sư, Đại Tông Sư, Tông Thánh, Tông Thần, với hiện giờ chưa có ai đạt đến cảnh giới Tông Thần, trong khi đó Tông Thánh có tất cả mười một vị, Đông Dương chúng tôi có hai vị Tông Thánh." Quách Linh nói rõ thêm về thông tin hệ thống tu luyện cho Khải Minh.

Nghe qua Quách Linh nói, Khải Minh có cảm giác dường như nghe quen thuộc về thế giới Cao Võ, thời Đại Linh khí thức tỉnh.

Đây quá huyền huyễn phức tạp đi?

Về cấp bậc tu luyện, Tông Thánh ắt hẳn là Linh Đan, vậy Tông Thần chính là Hóa Thần rồi, mới gần ba trăm năm liền tu luyện đến Linh Đan cảnh, thiên phú ắt hẳn cũng không phải dạng vừa.

"Được rồi, ta đã rõ, các vị cứ tạm thời ở đây cho đến ba vị kia bình phục." Khải Minh hắn cuối cùng cũng biết được những gì mình cần biết, nếu theo vậy hắn lại có một kế hoạch mới đối với thế giới khoa học này.

Tuy thực lực yếu nhưng trí tuệ không yếu.

Về vấn đề hắn đang thiếu lương thực thực phẩm, với thế giới này hắn có thể hợp tác về việc đó.

Nhưng không!

Lương thực của thế giới này, nói ít cũng một nửa toàn chất Hóa học gây tổn hại đến con người, vô tác dụng mà thôi, thậm chí còn gây rắc rối.

Thực phẩm hiện đại, tuy ngon - tốt nhưng ai biết được chắc rằng nó hoàn toàn tốt không?

"Bạn thích thể loại lĩnh chủ. Nhưng chán ngán với main hồ biến ra bá đạo binh chủng, chỉ tay cái là thần cấp kiến trúc....

Hãy đến với Hy Tuyệt Truyện 8: Thần Chiến

Nơi đây chỉ có làm mới có ăn. Cũng là một quyển chiến tranh nhiệt huyết nơi vạn tộc san sát. Văn minh như sao cùng nhau va chạm cùng nhau tỏa sáng.

Ngoài ra còn sẽ có chút ít sinh tồn, hài nước cùng chút xíu cơm tró. "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.