Hi Linh Nữ Đế nghiêm nghị nói, nếu không phải Hỗn Độn Thần Chủ tàn sát đẫm máu, bộ hạ cũ của Thiên Đế Thạch Điện như thế nào lại tách rời?
Hỗn Độn Thần Chủ cắn răng nói:
- Muốn chém giết muốn róc thịt, tùy ý ngươi, chớ có nhiều lời!
- Xem ra ngươi rất có cốt khí!
Trong mắt Doanh Chính lóe lên một sợi lam mang, một giây sau, toàn thân Hỗn Độn Thần Chủ co lại, ngửa đầu hét thảm lên.
- A a a a a...
Tiếng kêu thảm thiết của Hỗn Độn Thần Chủ vang vọng Tinh Đạo bảy màu, để sinh linh ở phương xa tê cả da đầu, sợ hãi run rẩy.
Triệu Vân, Đông Hoàng Thái Nhất… cũng trở lại Thiên Đế Thạch Điện, vây quanh ở sau lưng Hỗn Độn Thần Chủ, lạnh lùng nhìn hắn thống khổ
Nếu thực lực của bọn họ không đủ, giờ phút này sợ là đã bị Hỗn Độn Thần Chủ giết chết, nếu thương hại địch nhân, vậy bọn hắn rất khó sống đến hôm nay
Tần Quân vỗ vỗ Hi Linh Nữ Đế, Hi Linh Nữ Đế đứng dậy, cực kỳ hiểu chuyện
Thân thể hắn nghiêng về phía trước, khuỷu tay phải chống trên đầu gối, nhìn chằm chằm Hỗn Độn Thần Chủ, cười nói:
- Nói, hay không nói?
- Ta không nói!
- A a a a...
- Ta nói! Ta nói!
Hỗn Độn Thần Chủ vừa quật cường một chút, đau đớn càng kinh khủng đánh tới, loại cảm giác này khó mà hình dung, như linh hồn bị kim đâm, dùng lửa đốt, thậm chí là xoắn nát
Hết thảy tra tấn đều đến từ Doanh Chính, khiến cho hắn đối với Doanh Chính sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-than-thoai-de-hoang/1563905/chuong-1709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.