Chương trước
Chương sau
Lúc này, đám người Cơ Hạo Dạ, Tôn Ngộ Không, Lý Bạch nhao nhao bay tới, bao bọc vây quanh Thạch Đình.
- Bệ Hạ, Bắc Trụ Đại Đạo Tôn đâu?
Tôn Ngộ Không khẩn trương hỏi, lúc trước khí tức của Bắc Trụ Đại Đạo Tôn thật sự quá dọa người, lúc này lại đột nhiên biến mất, bọn hắn không thể không khẩn trương
- Chết rồi.
Tần Quân hời hợt trả lời, mọi người nghe được hít sâu một hơi.
Bọn hắn sẽ không nghi vấn Tần Quân nói.
Chỉ là lúc này mới bao lâu?
Bắc Trụ Đại Đạo Tôn là siêu cấp bá chủ chưởng khống mấy Đại Đạo Vị Diện, quyền thế còn muốn lớn hơn Độc Cô Thiên Tông, Tiêu Yêu Thiên Tôn.
Bọn hắn bỗng nhiên liên tưởng đến Tô Đế, ngạc nhiên phát hiện Tô Đế cũng không thấy tăm hơi.
Chẳng lẽ giết Bắc Trụ Đại Đạo Tôn chính là Tô Đế?
Tuy Bắc Trụ Đại Đạo Tôn mạnh, nhưng so với Tô Đế mà nói, chênh lệch vẫn còn rất lớn.
- Chuẩn bị một chút, tiếp xuống nên đi tìm Nhân tộc Lục Đế.
Tần Quân đứng dậy nói, hiện tại hắn không kịp chờ đợi muốn trở nên mạnh hơn.
Đạt được Nhân Vương Đỉnh, tụ tập Nhân tộc khí vận, tu vi của hắn thế tất tăng vọt.
Huyền Đương vội vàng nói:
- Cổ Hi Bạch đã quyết định trả lại mảnh vỡ Nhân Vương Đỉnh cho Bệ Hạ, còn sẽ đi khuyên Đại Đế còn lại.
Cổ Hi Bạch?
Tần Quân gật đầu, khoát tay nói:
- Tán đi đi!
Mọi người gật đầu
Ngày đó, tin tức liên quan tới Bắc Trụ Đại Đạo Tôn tập kích Hoắc gia cấp tốc truyền ra, Bắc Trụ Đại Đạo Tôn cùng Thiên Đế đủ để hấp dẫn vô số ánh mắt, tuy rất nhanh lại có tin tức nói Bắc Trụ Đại Đạo Tôn mất tích, Thiên Đế bình yên vô sự, khiến cho cả sự tình khó bề phân biệt
Hai ngày sau, đám người Tần Quân rời Hoắc gia thế giới.
Hoắc Tầm Đế, Xảo Nhi, Hoắc Không nhìn phương hướng bọn hắn rời đi, thật lâu không nói.
- Cổ Thánh Đế Đạo sẽ vì Thiên Đế mà thời tiết thay đổi.
Hoắc Không cảm thán nói, hắn cũng được biết Bắc Trụ Đại Đạo Tôn đã vẫn lạc.
Tần Quân mới đến hơn một tháng, Tiêu Yêu Thiên Tôn, Táng Yêu Vương, Bắc Trụ Đại Đạo Tôn lần lượt bại trận, hai người sau thậm chí vẫn lạc, hắn không dám tưởng tượng, Cổ Thánh Đế Đạo còn có ai dám chống lại Tần Quân?
Xảo Nhi gật đầu nói:
- May mắn Hoắc gia đối với Thiên Đế một mực trung thành tuyệt đối.
Nếu Hoắc gia phản bội Thiên Đế, bây giờ chết cũng không phải là Bắc Trụ Đại Đạo Tôn, mà là bọn hắn.
Hoắc Tầm Đế cười nói:
- Hoắc gia vốn là Thiên Đế Bệ Hạ tạo, sao sẽ phản bội?
Vô luận là Hoắc Khứ Bệnh hay hắn, từ xưa đến nay, đều chưa từng thay lòng đổi dạ qua.
Qua lại Tinh Đạo bảy màu, Tần Quân nhìn Cổ Hi Bạch.
- Hắn hình như không thích hợp a?
Tần Quân nhìn Huyền Đương hỏi, sắc mặt của Cổ Hi Bạch trắng bệch, hai chân đang run rẩy, rõ ràng không giống như bởi vì sợ, mà là thụ thương.
Huyền Đương trả lời:
- Ta phong ấn tu vi của hắn.
Nghe vậy, mặt mũi mọi người tràn đầy cổ quái, Cổ Hi Bạch tương đương với con trai của Huyền Đương, tên này thật đúng là hạ thủ được
Cổ Hi Bạch cười khổ, thậm chí không dám cùng Tần Quân đối mặt
Vị trước mắt này chính là chúng sinh chi sư trong truyền thuyết, hắn không dám bất kính.
- Giải trừ phong ấn đi, hắn đã đáp ứng giao ra Nhân Vương Đỉnh, không cần làm khó hắn.
Tần Quân khoát tay cười nói, hắn nhìn ra được Huyền Đương khó xử, chỉ muốn lấy được Nhân Vương Đỉnh, những thủ đoạn nhỏ kia hắn cũng lười quan tâm.
Cổ Hi Bạch nghe xong, lập tức kinh hỉ, lúc này quỳ bái Tần Quân, kích động đến nói năng lộn xộn:
- Đa tạ Thiên Đế Bệ Hạ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.