Chương trước
Chương sau
- Ngươi là người phương nào?
Kiếm khí của Lý Bạch sắc bén đến cực điểm, hắn chưa bao giờ thấy qua kiếm khí mạnh như thế
- Ta, chính là Thiên Đế tọa hạ Thanh Liên Kiếm Tiên Lý Bạch.
Lý Bạch bễ nghễ Tiêu Yêu Thiên Tôn, tư thái sơ cuồng xâm nhập trong lòng vô số sinh linh
Oanh!
Hoắc gia thế giới vỡ tổ, toàn bộ sinh linh hô hấp dồn dập.
Thiên Đế tọa hạ Thanh Liên Kiếm Tiên?
Tên Lý Bạch bọn hắn chưa nghe nói qua, nhưng Thiên Đế có thể nói là như sấm bên tai.
- Thiên Đế? Chẳng lẽ là Thiên Đế Thạch Điện chi chủ trong truyền thuyết?
- Hẳn là vậy, nếu không ai có thể hàng phục người mạnh như thế?
- Là Thiên Đế được Cực Đế cùng Tô Đế tôn sùng?
- Thế gian còn có Thiên Đế khác sao?
Mỗi một vị khách mời đều đang kinh ngạc thốt lên, phảng phất như gặp được đại sự kiện không thể tưởng tượng nổi.
Thiên Đế trong truyền thuyết vậy mà hiện thế!
Nhân tộc Đại Đế Cổ Hi Bạch như bị sét đánh, hắn rốt cuộc hiểu Huyền Đương nói tới chủ nhân chân chính của Nhân Vương Đỉnh là ai.
Thiên Đế!
Truyền thuyết, dưới trướng Thiên Đế cường giả vô số, ngay cả Huyền Đương cũng là một cái trong số đó, sở dĩ Nhân tộc sáng lập, cũng là sách lược của Thiên Đế.
Trước kia Cổ Hi Bạch cho rằng Thiên Đế chỉ là bịa đặt, truyền thuyết là hư giả, không nghĩ tới là thật.
Trách không được Huyền Đương cứng rắn muốn hắn giao ra Nhân Vương Đỉnh như thế, nguyên lai là Thiên Đế.
Cổ Hi Bạch nở nụ cười khổ, thủ hạ của Thiên Đế chỉ là Cơ Hạo Dạ, bọn hắn cũng không ngăn cản được, chớ nói chi là vị Thanh Liên Kiếm Tiên trước mắt này
- Thiên Đế?
Xảo Nhi kinh hô một tiếng, khó có thể tin nhìn về phía Hoắc Tầm Đế.
Hoắc Tầm Đế cười đắc ý:
- Cái này ngươi còn hoài nghi Bệ Hạ sao?
Nghe vậy, Xảo Nhi há to mồm, nửa ngày không ngậm miệng được.
Phàm là sinh linh ở Cổ Thánh Đế Đạo, ai chẳng biết Thiên Đế truyền thuyết?
- Thiên Đế.
Tiêu Yêu Thiên Tôn nhíu mày, hiển nhiên cũng bị cái tên này chấn nhiếp, tuy hắn cuồng vọng, nhưng cũng không dám khẳng định mình vô địch Cổ Thánh Đế Đạo
- Sợ sao? Quỳ xuống hô to ba tiếng Thiên Đế Bệ Hạ tha mạng, ta liền tha cho ngươi một mạng.
Lý Bạch đưa tay, kiếm chỉ Tiêu Yêu Thiên Tôn cười nói, hoàn toàn không cho Tiêu Yêu Thiên Tôn mặt mũi
Lời vừa nói ra, sắc mặt của Tiêu Yêu Thiên Tôn trong nháy mắt khó coi, hừ lạnh nói:
- Thiên Đế lại như thế nào? Bản tôn trước hết giết ngươi, lại giết hắn!
Nói xong, hắn đột nhiên nâng hai tay lên, Yêu khí bàng bạc hóa thành một con Cự Hổ, ở trên đỉnh đầu hắn gào thét, cao tới ngàn vạn trượng, toàn thân đen nhánh, ngửa thiên rít gào, muốn thôn phệ Hoắc gia thế giới
Ngay sau đó, Hắc Hổ đột nhiên nhào về phía Lý Bạch, chỉ một móng vuốt đối với Lý Bạch mà nói, cũng như là Thái Sơn cự nhạc
Lý Bạch khinh miệt cười lạnh, kiếm khí màu xanh quấn quanh thân, tay trái nâng lên, Thanh Liên Trường Ca chém ra
Oanh...
Cự Hổ ngàn vạn trượng trong nháy mắt bị trảm thành hai nửa, phốc một tiếng, cánh tay phải của Tiêu Yêu Thiên Tôn cũng bị chém rụng, máu tươi vẩy ra, Tiêu Yêu Thiên Tôn động dung, hai mắt trợn tròn, lộ ra thần sắc không thể tin được
Tĩnh!
Hoắc gia thế giới yên lặng lại, toàn bộ sinh linh đều nghẹn họng trân trối nhìn qua Lý Bạch.
Hắc Hổ cao vạn trượng uy thế hạng gì, bị hắn một kiếm chặt đứt, giống như Thương Thiên bị trảm làm hai nửa, kiếm khí sắc bén Thiên Địa bát phương.
Máu tươi của Tiêu Yêu Thiên Tôn vẩy ở trên không trung, cánh tay xoay tròn, rơi vào trong mây, không thấy tăm hơi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.