Chương trước
Chương sau
- Làm sao lại gặp được tên sát tinh này.
Độc Cô Thiên Tông bị dọa đến xương cốt toàn thân run lên, không có một tia khí phái của Vô Cực Đại Chúa Tể
Đối mặt Tô Đế, hắn như dê con trước Ác Hổ, run lẩy bẩy, lòng tràn đầy hoảng sợ
Nhìn qua Tô Đế tới gần mình, dọa đến hắn quay người, bay về phía một phương hướng khác, sợ bị Tô Đế tìm tới
Vừa mới chuyển thân, một cánh tay rét lạnh đè chặt mặt của hắn, để hắn không thể động đậy
Hắn không có giãy dụa, thân thể cứng ngắc, một luồng hơi lạnh từ lòng bàn chân bốc lên, bay thẳng Thiên Linh Cái
Bởi vì cái tay này chính là của Tô Đế!
Tay trái của Tô Đế nắm lấy mặt hắn, mặt không biểu tình, như bắt lấy con mồi, bởi vì hoảng sợ, Độc Cô Thiên Tông không dám phản kháng
Bầu không khí trở nên quỷ dị.
Độc Cô Thiên Tông không dám thở mạnh, xuyên thấu qua khe hở, hắn có thể nhìn thấy khuôn mặt tràn ngập tử khí, khiến cho trái tim của hắn cuồng loạn, căn bản không dừng được
- Ngài muốn làm gì.
Độc Cô Thiên Tông cố nén tuyệt vọng, run giọng hỏi.
Tô Đế lạnh lùng nhìn qua hắn, nói:
- Ta từ trong ý thức của ngươi phát hiện thân ảnh Thiên Đế, ngươi muốn tìm Thiên Đế báo thù?
Nghe vậy, Độc Cô Thiên Tông trừng to mắt, Tô Đế có thể nhìn trộm ý thức của hắn?
Hai người mới chạm mặt bao lâu?
Hắn là Vô Cực Đại Chúa Tể a!
- Nói.
Tô Đế nhẹ giọng nói, lại giống như vô số lưỡi dao đâm vào trong lòng Độc Cô Thiên Tông, để khắp cả người hắn băng lạnh, linh hồn có loại đau đớn bị xoắn nát
- Ta sai, ta không tìm Thiên Đế nữa.
Độc Cô Thiên Tông kém chút khóc, vội vàng trả lời
Hắn chợt nhớ tới truyền thuyết nào đó, Tô Đế cùng Thiên Đế quan hệ không tầm thường, nếu không Tô Đế cũng sẽ không xem Thiên Đế như đối thủ vĩnh thế của mình
Giờ khắc này, hắn đột nhiên có giác ngộ.
Từ khi hắn gặp Thiên Đế, tựa hồ vận khí liền không tốt, liên tục tao ngộ cường giả khác nhau truy sát, cũng may hắn thần thông quảng đại, đổi lại những người khác, đã sớm thân tử đạo tiêu
- Hừ!
Tô Đế hừ lạnh một tiếng, tay trái đột nhiên dùng lực, bóp nát đầu lâu của Độc Cô Thiên Tông, nhục thân đi theo rớt xuống.
Một Vô Cực Đại Chúa Tể ở trong tay hắn không hề có lực hoàn thủ.
Đương nhiên, bị nổ đầu là không thể giết chết Độc Cô Thiên Tông.
Tô Đế nhìn nhục thể của hắn, lạnh giọng nói:
- Ngươi có thể tiếp tục tìm Thiên Đế báo thù, nhưng quyết không thể giết hắn!
Thoại âm rơi xuống, Tô Đế liền biến mất tại nguyên chỗ, phảng phất như chưa bao giờ xuất hiện qua
Nhục thân của Độc Cô Thiên Tông đột nhiên dừng lại, không còn hạ xuống, thân thể bắt đầu vặn vẹo, rất nhanh liền mọc ra đầu, sắc mặt trắng bệch, không có chút huyết sắc nào, trong đôi mắt viết đầy hoảng sợ.
- Đây chính là thực lực của Tô Đế sao.
Độc Cô Thiên Tông nuốt một ngụm nước bọt, hắn không khỏi nghĩ đến một cường giả vô địch khác.
Đó chính là Cực Đế!
Năm đó Cực Đế khiêu chiến Cổ Thánh Đế Đạo, từ đầu đánh tới đuôi, không người địch nổi, khi đó hắn còn chưa quật khởi, không vào pháp nhãn của Cực Đế
Khi đó, Tô Đế là cường giả duy nhất không có bị Cực Đế đánh bại, đương nhiên, hai người đến cùng ai mạnh, không có người biết
Nhưng bọn hắn đều nói Thiên Đế mạnh nhất.
Độc Cô Thiên Tông lập tức rối rắm, đến cùng có nên tìm Tần Quân báo thù hay không?
Nếu như vậy bỏ qua, hắn không cam lòng.
Nhưng vừa nghĩ tới Tô Đế, hắn liền không nhịn được run rẩy.
- Tên kia đến cùng có nhập Ma hay không?
Độc Cô Thiên Tông nghi hoặc nghĩ, thế nhân đều nói Tô Đế lâm vào ma chướng, biến thành Ma đầu giết chóc, không có tư duy, nhưng vừa rồi giao thủ, hắn có thể cảm giác được Tô Đế có ý đồ rõ ràng, hoàn toàn không có tư thế nhập Ma
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.