Chương trước
Chương sau
- Vô Cực Đệ Tam Cảnh, chính là Vô Cực Đại Chúa Tể!
Cơ Hạo Dạ trả lời, bọn hắn còn tưởng rằng Tần Quân có ý tứ là không biết cảnh giới tu luyện ở Cổ Thánh Đế Đạo, dù sao ở thời kỳ Hỗn Độn, Tần Quân rời đi, không ai biết hắn đi nơi nào.
Như Cực Đế lúc trước, rời đi Hỗn Độn, lúc trở về quét ngang Cổ Thánh Đế Đạo, không người có thể làm địch thủ.
Bọn hắn tin tưởng, đợi Tần Quân khôi phục đỉnh phong, thế tất đánh nổ Cổ Thánh Đế Đạo, tiếu ngạo đến cuối cùng.
Vô Cực Đại Chúa Tể!
Tần Quân yên lặng ghi lại cảnh giới này, cũng không biết Cổ Thánh Đế Đạo có bao nhiêu Vô Cực Đại Chúa Tể.
- Bệ Hạ, Hạ Thần Võ đã đợi chờ, tùy thời có thể cùng ngài chiến một trận, chiến đấu xong, khi nào chúng ta tiến về Cổ Thánh Đế Đạo?
Quách Gia hỏi.
Nội vũ trụ đối với bọn hắn mà nói, là thôn làng trong núi nhỏ, đợi ở chỗ này thật sự là nhàm chán.
Tần Quân trầm ngâm nói:
- Nhiều nhất một năm, trẫm liền tiến về Cổ Thánh Đế Đạo.
Hắn vốn muốn ở Nội vũ trụ trước hưởng thụ vài trăm triệu năm, nhưng hắn không muốn dừng lại.
Một khi dừng lại, liền dễ dàng thư giãn.
Hơn nữa còn có rất nhiều chuyện chờ hắn đi làm.
- Độc Cô Thiên Tông đã được tin tức Bệ Hạ xuất thế, chỉ sợ Đại Năng còn lại cũng sẽ biết, Bệ Hạ cần phải cẩn thận.
Quản Trọng nhìn Tần Quân nhắc nhở.
Tần Quân nghi hoặc nói:
- Chẳng lẽ Cổ Thánh Đế Đạo có người nhằm vào trẫm?
Thập Nhị Thánh Tướng có khả năng làm phản, nhưng thuộc hạ cũ còn lại hẳn sẽ không, lại thêm Cổ Thánh Đế Đạo chính là vùng đất mỗi Đại Đạo Vị Diện hội tụ, vì sao lại có người cùng hắn khó xử?
Cơ Càn Khôn buông tay nói:
- Bệ Hạ, ngài là không biết, Cực Đế cùng Tô Đế đều nhận ngài là mạnh nhất, hai chữ mạnh nhất kéo cừu hận bao nhiêu, ngài hẳn là hiểu a.
- …
Tần Quân im lặng, là Cực Đế cùng Tô Đế chụp mũ?
Quách Gia phe phẩy quạt cười nói:
- Đúng vậy, Cổ Thánh Đế Đạo là lưu truyền truyền thuyết Thiên Đế, khiến cho đám người Độc Cô Thiên Tông, Ngục Đạo Thần Đế, Đọa Thiên Kiếm Đế, Bắc Trụ Đại Đạo Tôn… tất cả đều nhớ Bệ Hạ, muốn cùng Bệ Hạ chiến một trận.
Nghe hắn nói ra một chuỗi danh hào, Tần Quân cũng cảm giác đau đầu.
Những người này nghe tên liền rất lợi hại a.
- Đến Cổ Thánh Đế Đạo, Bệ Hạ phải tham gia tiệc cưới của Hoắc Tầm Đế, tiểu tử này đoán chừng không dễ chịu a.
Quách Gia nói sang chuyện khác cười nói, ngữ khí ý vị sâu xa.
- Hừ!
Hoắc Khứ Bệnh hừ lạnh một tiếng, cực kỳ không vui, nếu không phải Tần Quân ở đây, hắn có khả năng liền muốn bạo phát.
Tần Quân hiếu kỳ hỏi:
- Thế nào?
- Hoắc Tầm Đế thích một Công Chúa của Yêu Tộc cự phách, đối phương là bá chủ một phương Đại Đạo Vị Diện, rất phản cảm với Hoắc Tầm Đế, tiệc cưới này không được người xem trọng, những trưởng bối chúng ta vốn định vì hắn đi trấn bãi, nếu có Bệ Hạ, Hoắc Tầm Đế hẳn càng có niềm tin.
Quản Trọng đi theo cười nói, cảm thấy việc này có chút thú vị.
- Trấn bãi cái gì? Để hắn tự sanh tự diệt đi!
Hoắc Khứ Bệnh tức giận nói, hắn bởi vì chuyện này, kém chút cùng Hoắc Tầm Đế đoạn tuyệt quan hệ cha con.
Tần Quân cười, việc này quả nhiên giống như hắn phỏng đoán, cẩu huyết.
- Không có vấn đề, đến lúc đó, trẫm sẽ tới, lại đi tìm sáu vị Đại Đế của Nhân tộc thu thập Nhân Vương Đỉnh!
Tần Quân vung tay áo nói, Hoắc Tầm Đế cũng coi là hắn nhìn lớn lên, tương đương với một vãn bối, sao có thể để cho Yêu Tộc ức hiếp?
Mọi người gật đầu, thần sắc đều nhẹ nhõm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.