Lâm Thiên ngào ngạt hít thở, mùi thức ăn ngon miệng. Đã 2 tháng rồi, hắn đã ở đây cùng hai mẹ con Mikasa sinh hoạt như một gia đình. Hai người đã ra khỏi bóng ma của người chồng, cha cũ. Không biết có phải bọn họ thiếu vắng đi một người tồn tại nên đã đưa Lâm Thiên lên làm một người quan trong nhất của họ.
Từ chăm sóc đến ăn mặc, họ điều đối sử Lâm Thiên hết mực chu toàn. Nhiều khi hắn còn nghĩ là mình là đứa con rơi nào đó vừa được mấy nàng tìm về ây.
“Mikasa, hôm nay chán nhỉ. Đã qua mấy tháng rồi, ta cũng không biết làm gì nữa.”
Nhìn Mikasa đang ngồi may áo len, hắn ngồi xuống ghế dựa cạnh cửa sổ, nhìn ra ngoài. Trên nét mặt không dấu nổi vẻ chán.
Mikasa nhìn hắn nói. “ Ừ, trong thành này, người dân thật ra nhiều khi rất là chán. Bọn họ thực sự muốn ra ngoài để giải khay, tựa như Eren bên cạnh vậy. Hắn lúc nào cũng tham muốn làm quan trinh sát để được rong rủi bên ngoài nhưng mà cuối cùng mọi thứ điều bị chắn ngang bởi...”
Nàng nhìn ra ngoài cửa, cực kỳ không thích.
“Titan a...titan chỉ là một lũ titan thôi...”
Lâm Thiên lẩm bẩm, hắn cũng không biết tại sao bức tường lại cao lớn đên thế, có thể chắn được lũ Titan, nguồn gốc của nó từ đâu. Phải biết, theo hắn tính toán ra, thì dù ở thế kỷ 21 con người muốn xây được công trình như thế này thời gian tiêu tốn cũng không ít, trên dưới vài chục năm. Mà kỳ lạ là, cái thế giới này, con người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-song-tu-ta-ac/194785/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.