Long Mặc chấn động với thực lực của Lâm Ngụy Lam, hắn thấy tình hình không như dự tính, Lâm Ngụy Lam tiềm lực quá khủng bố nếu tạo phiền phức lúc này không tốt cho lắm.
“Ha ha, ta chỉ thử thực lực của ái khanh ra sao, không hổ là Đại Tướng Quân trẻ tuổi nhất Đế Quốc, 20 tuổi thì đã là Kiếm Thánh hậu kỳ...không sai, không sai. Xem ra đất nước này sau này còn phải nhờ khanh chống lưng.”
Long Mặc thu hồi khí thế vội vàng cười làm lành, trong lòng lại hận muốn ăn tươi nuốt sống Lâm Ngụy Lam, đường đường một Đế Quân một nước lại mất mặc trước bao nhiêu người, cơn giận này hắn đè nén quá mức rồi.
Lâm Ngụy Lam xua đi mồ hôi trên chán ra vẻ hơi mệt mỏi. “ Hoàng Thượng quá khen thần không thể nào là đối thủ của người được.”
Hai người còn rất nhiều cố kỵ, nếu có thể điều tạo cho nhau bậc thang xuống đài không quá mất mặc.
Hai người làm như chuyện gì cũng không có, Long Mặc đến chiếc ghế cai nhất, xoa hoa nhất cùng quý phái nhất ngồi xuống, hành động này làm Lâm gia người càng thêm chán ghét.
Lâm Ngụy Lam không để ý tiến lại bên cạnh Thiên Linh gật đầu.
Thiên Linh bí mật nói. “ Tướng công, không phải ngài đã đạt đến Địa Giai Kiếm Thánh rồi, tại sao lúc nãy còn giữ sức.”
Lâm Ngụy Lam lắc đầu. “Phải biết, đầu thuyền đón sóng, ta không muốn vì một số chuyện không đáng để ý mà ghi nên đề phòng của gia tộc khác. Lâm gia tuy mạnh không sao, nhưng quá mạnh sẽ bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-song-tu-ta-ac/194776/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.