Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Đầu óc có bệnh, còn bệnh không nhẹ!
Lăng Tu đánh giá với Đường Tiểu Mạt, hắn không muốn trả lời một người ngu ngốc như vậy, thế nhưng, lại không nhịn được Đường Tiểu Mạt nhõng nhẽo, cuối cùng đành phải trả lời: "Không có cảm giác, cảm giác gì cũng không có!"
Mà trả lời như vậy thì Đường Tiểu Mạt liền tức giận, cắn răng nghiến lợi nhìn hắn chằm chằm nói: "Lăng lạnh lùng, ngươi là đại phôi đản!"
Sau đó liền thở phì phò xoay người chạy đi.
Đại phôi đản?!
Lăng Tu ngẩn người, chợt cười cười, hoàn toàn không thèm để ý.
Đứng ở trong sân ngẩng đầu quan sát phòng ở, dường như thật lâu không có người ở, phòng ở có chút âm trầm, ảm đạm. Mặt ngoài lát gạch men sứ màu trắng, thoạt nhìn có phong cách tây.
"A..."
Đột nhiên, tầng hai truyền ra tiếng Đường Tiểu Mạt kêu sợ hãi.
Lăng Tu giật mình, lập tức lấy ra Khai Sơn Đao chạy như điên, chờ thấy Đường Tiểu Mạt bình yên vô sự đứng ở lầu hai trước một cái cửa phòng, liền giận không chỗ phát tiết, trách mắng: "Đường Tiểu Mạt, ngươi không có việc gì thì kêu gào cái quỷ gì?"
Vừa rồi hắn khẩn trương đến đổ mồ hôi lạnh, cho rằng Đường Tiểu Mạt gặp bị tang thi tập kích.
Đường Tiểu Mạt thất kinh đứng tại chỗ, chỉ vào trong phòng run giọng nói: "Trong... Bên trong... Có..."
Bên trong?
Chẳng lẽ là tang thi?
Lăng Tu lúc này xông tới, chuẩn bị giải quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-sinh-hoa-the/3303863/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.