Trần Chiêu cười hắc hắc nói: “Đơn giản, nếu hắn không giao địa bàn, ta trước hết phế võ công của hắn, ngươi tùy tiện đoạt địa bàn và thủ hạ của hắn là được.” 
Trần Chiêu rất có tự tin vào thực lực của mình. 
Tiên Thiên và Hậu Thiên, chỉ khác một chữ nhưng cách biêt một trời một vực, hắn muốn phế bỏ Tô Tín vô cùng dễ dàng. 
Lúc này Tô Tín còn không biết nguy cơ sắp sửa tới gần. 
Hắn chiếm đoạt Thanh Trúc Bang phong thưởng đại lượng ban chúng, phàm là người tham gia trận chiến với Thanh Trúc Bang lần này, mặc kệ công lao lớn nhỏ mỗi người đều có phần. 
Tiền thưởng nhiều thì ngàn lượng vạn lượng, ít cũng có mười lượng, lúc này các đệ tử khác ao ước tụ tập lại, lúc này càng nô nức gia nhập chiến đường, hơn nữa Tô Tín lại tiếp thu đệ tử Thanh Trúc Bang, từ đó thuộc hạ trực tiếp của Tô Tín nhiều tới hơn hai vạn, trong đó đệ tử chiến đường tới một vạn năm. 
Bởi vì cái gọi là nhất cổ tác khí, lại mà suy, tam mà kiệt, Tô Tín nhân khí thế này tùy tiện tìm lý do tấn công Giang Dương Bang, trong vòng một đêm cũng chiếm một tòa phường thị của Giang Dương Bang. 
Lúc này trong Giang Dương Bang, Giang Bắc Phi và hai gã phó bang chủ sầu mi khổ kiểm đi lòng vòng trong phòng nghị sự, hoàn toàn không biết nên làm thế nào mới tốt. 
Phó bang chủ Dương Đông nghiến răng nghiến lợi nói: “Lần trước ta nói Tô Tín lòng muôn dạ thú, sớm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1943998/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.