Mã Thanh Nguyên bên cạnh hắn lập tức kinh hô, lúc này nhìn Mạnh Trường Hà và hô lớn. 
“Mạnh hội chủ cứu ta! Ta đã cho ngươi bạc rồi.” 
“Câm miệng!” 
Mạnh Trường Hà tức giận quát một tiếng, Đại Suất Bi Thủ đánh vỡ nội tạng của Mã Thanh Nguyên. 
“Chậc chậc, Mạnh hội chủ ra tay quá ngoan độc ah, tốt xấu gì người ta cũng giao bạc cho ngươi mà.” 
Tô Tín giống như cười mà không phải cười nói một câu. 
“Hừ! Chúng ta đi!” 
Mạnh Trường Hà hừ lạnh một tiếng, trực tiếp mang người quay người rời đi. 
Đoạn Kiêu và Ninh Lạc Quân lắc đầu, cũng đi theo Mạnh Trường Hà rời khỏi nơi này. 
Hôm nay trong Thịnh Long lâu diễn ra trò khôi hài, trừ thành toàn uy danh của Tô Tín ra, quả thật Tam Anh hội của bọn họ mất hết mặt mũi. 
Bọn họ âm thầm oán trách Mạnh Trường Hà tự tiện hành động nhưng chuyện đã phát sinh chỉ có thể khắc chế mà thôi. 
Những người khác cũng ôm quyền cáo từ, nhưng lần này khi bọn họ nói chuyện với Tô Tín lại không giống lúc Tô Tín đến Thịnh Long lâu, khi đó nói chuyện không mặn không nhạt. 
Thực lực đại biểu cho tất cả, hiện tại Tô Tín đáng giá bọn họ coi trọng. 
Tô Tín nhìn ra ngoài cửa sổ, Thịnh Long lâu chính là kiến trúc cao nhất của Thường Ninh phủ, đứng ở nơi này nhìn xuống phía dưới có thể thu toàn bộ cảnh vật Thường Ninh phủ vào trong mắt. 
Lúc trước hắn từng nói với những thủ hạ bang chúng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1943991/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.